Nghe Lực nói thế chị Vinh càng thêm sợ hãi, cả hai đứng nép vào góc cổng tránh camera.
- Mày đứng ra tường kia cho chị đứng lên trèo vào trong nhé!
- Chị định vào sao? Nguy hiểm lắm, nhỡ họ phát hiện ra mà đánh chị thì sao?
- Đánh cũng được, không thể để con bé xảy ra chuyện được. Nhỡ thông tin lộ ra, con bé ngoại tình rồi ông nội biết được thì đời nó cũng chìm luôn. Mày giữ cho chị trèo vào.
- Chị cẩn thận đấy, hay chúng ta báo cảnh sát?
- Cảnh sát họ chỉ nhận án sau 24 giờ mất tích thôi, lúc ấy con bé bị ăn sạch rồi còn gì nữa.
Lực đến bên tường ngồi xuống cho chị Vinh leo lên cổ, bám tường đứng dậy cố đẩy chị lên bờ tường.
- Hai người làm gì vậy?
Cả hai bị tiếng nói làm cho ngã dúi dụi, mặt đập xuống đất đau điếng nhưng khi nhận ra Bảo Cường đang ngồi trong xe thò mặt ra thì chị quên cả đau, hồ hởi chạy tới.
- Cậu nhanh đi, Yến Nhi bị bỏ thuốc ngất xỉu rồi... nhanh lên không gã dê cụ kia xơi tái vợ cậu đấy.
- Ở ngoài đây đi.
Bảo Cường ấn còi xe inh ỏi đến khi tên trợ lí của Thế Quý đi ra mới dừng lại.
- Mở cửa đi, tôi muốn gặp Thế Quý.
- Ôi tưởng ai hóa ra là sếp Cường. Bây giờ sếp Quý đang bận rồi, mai anh quay lại được không ạ?
- Tôi có chuyện quan trọng cần gặp anh ta ngay bây giờ, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-ta-con-yeu/2434649/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.