Khoảng nửa tháng sau đó, bởi vì làm mất CMND nên tôi rủ Thủy đến cơ quan Công an Quận làm thủ tục xin cấp lại. Khi vừa làm xong thủ tục định ra về thì tôi vô tình gặp lại Đạt.
Hôm nay, nhìn anh ta mặc lên người bộ đồng phục màu xanh tôi mới dám tin tưởng hoàn toàn anh ta là cảnh sát. Mới đầu tôi cũng không chắc có phải là người mình gặp tối hôm liên hoan lớp hay không vì hôm nay nhìn anh ta có vẻ lạ lạ lắm, trông nghiêm túc hơn và có lẽ gặp ban ngày nên nhìn rõ nét hơn tối hôm đó. Đến khi nghe đồng nghiệp bên cạnh gọi tên anh ta tôi mới khẳng định chắc chắn một lần nữa là mình không nhận nhầm.
Thủy đi bên cạnh thấy tôi cứ đứng tại chỗ nhìn về hướng người đàn ông kia, nó huých nhẹ người tôi bảo:
- Này, nhìn gì mà chăm chú thế?
Tôi lúng túng:
- À… tao có nhìn gì đâu.
- Đừng có mà điêu nhé, mày đang nhìn hai anh cảnh sát kia phải không?
Nghe vậy tôi lập tức chối bay chối biến, cũng chẳng biết vì sao lại cảm thấy xấu hổ, hai má tự dưng nóng ran cả lên. Thủy thấy vậy thì cười cười:
- Đúng rồi nhé, lại còn chối à, mặt đỏ hết lên rồi kìa.
- Làm gì có.
Thủy thấy tôi không chịu nhận thì nụ cười trên môi nó càng cong lên, ánh mắt nhìn tôi đầy xảo quyệt. Nó không nói gì với tôi mà liền ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh đến chỗ hai người kia, vừa chạy tới vừa nói:
- Hai anh cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-em-con-yeu/184151/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.