Nói chuyện với em được một lúc, tôi hôn lên má em, rồi dần dần dịch chuyển nụ hôn nhưng không có ý muốn làm tình với em, em hiểu nhầm tôi nên vội ngăn lại. Tôi chấp nhận yêu cầu của em, nằm xuống bên cạnh ôm em trong lòng.
Có lẽ hôm nay là một ngày mệt mỏi với em nên em nằm cạnh tôi không lâu thì đã chìm vào giấc ngủ, tôi từ từ tháo tấm vải che mắt để em có thể thoải mái hơn mà không hề quan tâm đến việc nếu em nhìn thấy mặt tôi thì sao.
Tôi lại tự hỏi mình rằng tại sao trên đời này lại tồn tại một thứ tình cảm khó hiểu như tôi đối với em. Thứ tình cảm mà trời không thuận, đất không thuận, lòng người càng không thuận, mà vẫn cố chấp đến đau lòng. Thứ tình yêu dẫu biết rằng bản thân sẽ không được hạnh phúc nhưng chỉ cần là ở bên cạnh thì đời này, kiếp này cũng đã cảm thấy mãn nguyện vô cùng.
Sáng hôm sau, tôi dậy từ rất sớm, thấy em say giấc như vậy tôi không nỡ làm em tỉnh giấc, tôi bước nhẹ trên sàn nhà, lấy điện thoại điều chỉnh giờ báo thức của em, đeo lên chân em chiếc vòng vốn đã định tặng từ hôm qua, sau đó mới vào trong phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi mới ra ngoài.
Tôi suy nghĩ cả đêm, không muốn cho em đi làm thuê nữa nên quyết định sẽ để em nghỉ việc ở nhà hàng và mở cho em một cửa hàng em tự làm chủ. Tôi nghe Vinh nói lại lúc đầu em không dám nghỉ việc nhưng rồi bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cu-em-con-yeu/1507105/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.