Chương trước
Chương sau
Thi Kỳ quay trở lại với túi đồ trên tay, nhưng thay vì mua thuốc đau bụng, anh lại mang túi chườm nóng về.

- Sao không có thuốc?

Cô thất vọng, ánh mắt ngấn lệ nhìn anh vì quá đau, Thi Kỳ hôn lên má cô nhưng Ca Mễ liền khó chịu mà kéo chăn qua khỏi đầu để không phải nhìn thấy gương mặt đáng ghét của anh.

- Bảo anh mua thuốc nhưng anh không mua. Gọi trợ lý Diệp cho em đi.

Thi Kỳ có chút hoang mang, anh nhỏ nhẹ giải thích:

- Lúc nãy anh đến hiệu thuốc mua thuốc giảm đau như em nói. Nhưng người bán bảo nên mua túi chườm nóng vì dùng thuốc nhiều sẽ không tốt.

Cô chau mày, nếu ai từng trải qua cơn đau khủng khiếp đến mức muốn buồn nôn, tay chân lạnh ngắt, thắt lưng như bị đứt làm đôi thì mới hiểu được, không có thuốc giảm đau thì khác nào thể xác đang bị hành hạ.

- Không cần anh nữa, anh đi đi.

Thi Kỳ không hiểu được cơn đau kia kinh khủng như thế nào, nhưng anh làm theo chỉ dẫn ở hiệu thuốc, đun nước ấm trong bình thuỷ điện rồi cho vào túi, trong khi cô đang nằm chịu đựng cơn đau lẫn cơn bực tức.

- Người ở hiệu thuốc bảo chườm vào bụng sẽ giải đau rất hiệu quả.

Anh cứ thế mà đặt túi chườm lên bụng cô, còn nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn, không khéo Phó Thi Kỳ lại nghiện vợ cũ rồi mềm lòng trước cũng nên. Có thể nói đây là một cuộc chơi, nếu ai xiêu lòng với đối phương trước thì người đó sẽ thua.



- Vẫn đau.

Cô mở mắt nhõng nhẽo cất lời, anh nằm xuống cạnh cô, tay vẫn đặt phía trên túi chườm nóng và ôm ngang eo cô.

- Phải từ từ mới đỡ chứ, em uống thuốc cũng phải chờ một lúc mới có tác dụng mà.

Từ trước đến nay cô đã quen dùng thuốc vì hiệu quả nhanh lại gần như dứt hẳn cơn đau. Bây giờ áp dụng cách này lại có chút không quen và cũng không tin tưởng lắm.

Nhưng sao anh cứ ôm cô như vậy, hôm nay còn bày đặt ra vẻ dịu dàng, cứ như muốn chuộc lỗi chuyện đã đẩy cô xuống hồ bơi, nhưng chắc không phải đâu, người có tâm tư phức tạp như anh thì mấy ai hiểu nổi.

Một lúc sau cô thấy đỡ hơn hẳn, tuy vẫn còn đau nhưng đã thuyên giảm rất nhiều, cảm giác vùng bụng được làm ấm nên cơn đau cũng đỡ hơn bội phần. Người đàn ông bên cạnh im ắng một cách lạ thường, tay anh vẫn đang ôm lấy cô. Ca Mễ quay mặt nhìn anh, cô thở dài bó tay khi thấy Phó Thi Kỳ đang nằm ngủ ngon lành. Nói sẽ chăm cô nhưng lại lăn ra ngủ, được lúc nhìn kỹ gương mặt anh, lý trí trong cô rối bời. Đột nhiên cô nghĩ đến chuyện sẽ rung động với người đàn ông này trước khi trả được món nợ năm xưa.

Ca Mễ cố trấn tĩnh bản thân: "Sao vậy chứ? Mình không được mềm lòng, phải nhớ rõ những gì anh từng gây ra, mình làm tất cả, chỉ vì trả thù...".

————————————

Chỉ ngay ngày hôm sau, thông tin chủ tịch Phó của công ty giải trí Fallon đi mua bvs đã được lan truyền khắp các trang mạng. Anh đang nhâm nhi tách trà thảo mộc và lướt điện thoại rồi vô tình đọc được bài báo, Thi Kỳ xém chút sặc nước lên đến tận lỗ mũi: "Chết tiệt, không ngờ lại bị chụp lén".

Anh nào ngờ chỉ đi có một chút mà cũng bị người qua đường chụp được. Vì khá gấp nên anh quên mang khẩu trang, bị chụp rõ nét ngay lúc đứng ở quần thanh toán để nhận túi đựng bvs thì còn chối cãi gì được nữa.



Bây giờ những người ở đoàn phim đang đồn ầm cả lên. Lần này Thi Kỳ thật thê thảm, từ khi đọc được tin tức, người trong đoàn phim ai nấy đều nhìn anh với đôi mắt đầy hoang mang, sững sờ.

Họ luân phiên nhau bàn tán rầm rộ, tuy ngoài mặt Thi Kỳ tỏ ra mạnh mẽ như chẳng quan tâm, nhưng trong lòng cũng không tránh khỏi lấn cấn. Nào ngờ lần đầu anh đi mua bvs cho ai đó lại bị kẻ khác chụp ảnh rồi post hẳn lên mạng, xui xẻo không tả nổi.

Cô biết được anh vì mình mà được lên từ khóa tìm kiếm hot trên mạng thì không khỏi cảm động: "Nam diễn viên Phó Thi Kỳ/Chủ tịch Phó đi mua bvs".

Báo chí và dân mạng còn đồn thổi anh đang có người yêu. Cũng không ít người nghi ngờ anh quay lại với vợ cũ vì cả hai đang đóng chính chung một bộ phim. Thật đau cả đầu.

- Anh vì em nên bây giờ mới bị báo chí...

Anh gắp thức ăn vào bát của cô, lời nói nhỏ nhẹ:

- Không sao, anh chỉ thấy chuyện này hài hước thôi, em đừng suy nghĩ nhiều.

Ca Mễ tròn mắt nhìn anh, nào nghĩ phong thái của Thi Kỳ lại thoải mái và vô tư đến vậy.

- Hài hước sao? Anh không thấy khó chịu khi đi mua...mua đồ nhạy cảm rồi bị chụp ảnh, lại còn bị họ post lên mạng...

Anh lắc đầu, từ hành động lẫn lời nói đều rất nhỏ nhẹ, thật sự nhìn anh của hiện tại chẳng ai tin hay có thể hình dung rằng anh đã bạo hành vợ cũ trong quá khứ theo như lời cô từng tố cáo.

- Truyền thông cứ hay làm quá lên như vậy. Anh vốn dĩ không quan tâm đến những chuyện đó. Em mau ăn đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.