Cô và con quỷ ấy bắt đầu dừng chân tại một cánh rừng u ám đầy âm khí.
“Tại sao phải có ngươi ta mới xuống đây được?”
“Con người là thức ăn của Diêm vương, ngươi xuống đó khác nào là dâng linh hồn của mình cho hắn ăn? Ngốc thật! Với lại ta dù gì cũng là bạnthân của hắn.”
Càng vào sâu, không khí càng nồng nặc, cô hơi nhăn nhó:
“Mùi này… nồng nặc quá!”
“Ngươi chịu không nổi là phải. Đây là khí của âm giới, khi lại gầnDiêm vương càng khó chịu. Đó là lí do ta bắt ngươi mang khăn choàng điđấy! Không gây khiếm nhã cũng chẳng khinh thường.”
Công nhận con quỷ ấy chu đáo thật!
“Ta chưa biết tên ngươi?”
“Cứ gọi ta là Sekki!”
Cô choàng khăn choàng Sekki đưa cho. Cô cảm thấy bớt khó chịu hơn rồi.
“Ta sẽ bắt đầu tạo cánh cổng đến Âm giới, ngươi đứng lui ra đi!”
“Ờ”
Sekki dùng chiếc lục lạc trên vòng tay của mình, đọc một dải ngôn ngữ khó hiểu:
“…”
Cô nhăn mặt, chả hiểu gì sất!
Âm khí từ cánh cổng ngày dày đặc hơn. Có khi đừng từ xa…tít mù tắp vẫn có thể cảm nhận.
“Ngươi không thấy khó chịu sao?”
“Ngươi nên nhớ ta là quỷ!”
“Đúng rồi ha!”
…
“Này Ren, để cô ấy đi có ổn không? Từ đây tôi có thể cảm nhận Âm khí khá là dày từ cánh rừng đó đấy!”
“Trước khi đi, tôi đã đưa cho em ấy lá bùa rồi!”
“Lá bùa?”
“Đó là thứ luôn phù hộ cho những người xuống Âm giới.”
“Cầu trời cho cô ấy bình an!”
“Nếu Yuki hỏi Alice đi đâu, nhớ nói với em ấy sự thật!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-con-gai-dang-yeu-nhat/425/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.