Ở bìa rừng, sáng hôm sau khi anh tỉnh giấc, đã không thấy cô nằm bên. Cứ nghĩ là đi đâu đó hóng gió, nhưng lại thấy một lá thư bí ẩn nằm dưới gốc cây. Trên lá thư là dấu ấn của cô ta.
“ALICE?!”
Lát sau, ma vương đã tìm được anh. Thấy anh đứng im không nói mộtlời, cậu hoảng hốt nhìn lá thư trên tay anh. Chỉ vỏn vẹn một dòngchữ:”Lâu đài của chúng ta”. Nhưng đây đâu phải là nét chữ của cô. Chỉ có thể là cô ta – Hiki. Một người được mẹ kế của anh cho rằng đó là vị hôn thê mới của anh.
Cha anh là kẻ đào hoa, đã có vợ rồi lại còn thêm vợ kế. Anh khôngthích một kẻ như vậy. Bà vợ kế chảnh chọe, cho rằng ngày xưa cô khôngphải nằm trong lớp quý tộc cho nên anh không được cưới cô, anh mặc kệ.Hiki là con của một dòng dõi quý tộc, nhưng không đáng kể gì mấy. Nghenói vài năm trước, cha cô ta đã tham gia con đướng tà ác, chỉ được cáigiàu có.
“Hiki nó yêu con lắm! Cái cô mà con đang yêu ấy, dẹp nó đi! Gia đình Hiki nó giàu lắm, mới xứng đáng dòng dõi gia tộc nhà ta!”
Anh không hiểu cái đồng tiền là cái thá gì mà che mờ mắt của bà vợ kế đó chứ? Nhưng vấn đề là “Ngôi nhà của chúng ta” là ở đâu mới được?
“Này! Ngươi có thật sự biết Alice ở đâu không?”
Cậu tò mò. Rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì?
“Tôi không rõ. Tối qua tôi ngửi thấy hương thơm ngòn ngọt. Chắc là thuốc mê, rồi sau đó bắt cóc Alice
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-con-gai-dang-yeu-nhat/408/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.