“Cô dâu của ta…hãy thức tỉnh!”
Nụ cười hắn hòa vào không gian. Thân thể cô bay lên không trung. Đôi mắt cô dần mở nhưng bây giờ nó vô hồn rồi, mờ đục chỉ một màu của bóngtối. Anh bàng hoàng giữ chặt lại bàn tay cô.
“Ngươi tránh ra đi! Ngươi chỉ là một kẻ thứ ba chen vào giữa ta và cô ấy!”
“Gì chứ?! Ngươi và cô ấy còn chưa biết mặt nhau, còn chưa biết tên nhau nữa mà!”
“Haha..ngươi thật ngây thơ. Ta đã biết cô ấy từ cái thời ngày xửa ngày xưa rồi kìa!”
“Ta không quan tâm! Trả cô ấy đây!”
“Muốn thì xuống địa ngục tìm ta. À..chắc đợi thêm mấy ngày nữa để tavà cô ấy làm đám cưới luôn một thể, lúc đó ngươi đến chúc mừng cũng chưa muộn. Còn giờ thì tránh ra!”
Tên ma vương dùng ma thuật hất tung anh. Anh bị đập vào tường đến nỗi máu văng ra, anh ngất xỉu cho đến sáng.
“Cô dâu của ta, lâu rồi không gặp em. Em đẹp quá!”
“Thưa Ma Vương, mọi thứ gần như đã chuẩn bị xong!”
“Tốt. Em sẽ là của ta mãi mãi.”
Một nụ cười từ tên ma vương. Không còn ma mị hay tà độc, dịu dàng đến ngất ngây, người thường có thể ngã đổ ngay lập tức.
…
“Vẫn chưa tìm được tên ma vương!”
“Chết tiệt!”
“Kou à, con bình tĩnh đi, sớm muộn gì cũng tìm ra Alice thôi!”
“Nhưng mà..”
Anh bực mình đấm tay vào tường, máu từ tay chảy xuống, nhưng nó vẫnkhông thấm bằng nỗi đau mất đi người con gái mà mình yêu thương. Tên mavương…tại sao lại mang người con gái của anh đi.
Hắn nói hắn hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-con-gai-dang-yeu-nhat/404/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.