Đến khi hắn mở mắt tỉnh lại, đã thấy chính mình đang ở trong phòng, mùi đàn hương nhàn nhạt tỏa vào trong mũi. Khẽ trở mình, bước chân xuống giường, dự định ra cửa:
-Đệ muốn đi đâu?
-Sư huynh?
Lạc Chưởng môn một mái tóc bạc đứng chắn trước cửa, nhíu mày lắc đầu nhìn hắn:
-Đệ không cần đi tìm nữa, Hắc Huyết Thương đã mang nó về Thánh điện rồi!
-Được vậy … thì tốt!
-Ta có vài việc muốn hỏi đệ …
Hắn bước sang thư phòng, tự tay rót hai chung trà, sắc mặt tuy không đổi nhưng đã mấy phần nhợt nhạt.
-Đệ đã sớm biết Băng Nghi chuyển kiếp là Thiên Nghi?
-Đúng vậy!
Lạc Chưởng môn đỡ trán thở dài:
-Đệ tội gì phải làm vậy? Đối với đệ lẫn Thiên Nghi đều không có kết cục tốt, hà tất phải tự làm khổ mình khổ người?
-Huynh cũng thấy ta làm vậy là rất tàn nhẫn sao?
-Đệ rất tàn nhẫn! Đệ biết mình yêu Nghi nhi, tại sao cứ giấu nó? Nếu ngày đó đệ chịu nói thẳng, có lẽ ngày hôm nay đã không như vậy!
-Huynh cũng biết có rất nhiều chuyện không phải cứ nói thẳng ra là được …
-Ngày đó, đệ vì bảo vệ nó, cho nó nhập luân hồi mà không tiếc đối kháng với sư phụ, lại luôn không cho nó biết, làm cho nó nghĩ đệ tuyệt tình với nó, hận đệ suốt bao nhiêu năm? Như vậy còn không chịu nói rõ?
-So với những gì nàng ấy đã làm cho ta, những gì ta làm … đều không đáng nhắc đến! Ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462264/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.