Không biết là do những lời của sư phụ hay do tu vi của nàng đã có tiến bộ mà có rất nhiều chuyện nàng đã thông suốt, tinh thần thoải mái hẳn.
Sáng sớm hôm sau, Nhi Song mang điểm tâm đến cho nàng, sau khi dùng xong, nàng đề nghị:
-Có muốn đi dạo cùng ta một chút không?
-Vâng
-Đi thôi
Hai người ra khỏi Hàn Nguyệt điện, đi dạo xung quanh rồi rẽ bước vào khu rừng sau núi.
-Ta xin lỗi, Nhi Song
-Về chuyện gì ạ?
-Ta đã làm ngươi thất vọng.
-Thần cũng xin lỗi người, khi đó lại nóng giận mắng người như vậy.
-Nhi Song... ngươi có muốn ở lại không?
-Thần... không rõ nữa!
-Ta cũng vậy.
-Thời gian ở đây, các huynh đệ tỷ muội rất tốt với chúng ta, sư phụ của thần cũng rất tốt, thần có chút không nỡ...
-Ta cũng không đành lòng rời đi, nhưng thời hạn đã gần hết, chúng ta không thể không về.
-Thần hiểu
-Hay là ngươi cứ ở lại, dù sao thì ta...
-Không được, thần đã thề sẽ mãi ở cạnh chăm sóc cho người, vậy nên Công chúa đi đâu, thần sẽ theo đến đó!
-Ta...
Đang định nói thì nàng chợt phát hiện phía trước có một cái gì đó, lập tức kéo Nhi Song đến xem thử.
Càng đến gần nàng mới phát hiện ra, là một nam nhân đang ngồi tựa lưng vào tảng đá lớn, trên người toàn là máu và vết thương. Nàng đến khẽ lay nhẹ rồi đưa tay bắt mạch, thì ra chỉ là mệt mỏi ngất đi.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-tung-yeu-ta-chua/2462194/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.