“Nghe nói là vào đêm Giao thừa, cổ mộ Tây Bắc xuất hiện bất thường, sau đó lão thái gia họ Tả tự mình đi thăm dò, phát hiện ra phong ấn mà thiên sư bố trí ở bên ngoài cũng không trấn giữ được lâu, đến lúc đó phong ấn vỡ, cương thi cổ mộ tràn ra, lại là một trận tai nạn….”
Nghe tin thế, Úc Linh và Hề Từ cũng chưa lên tiếng. Đây quả thật là một tin dữ. Có đôi lúc biết được càng nhiều, trách nhiệm càng lớn.
Với những người thường không có năng lực đặc biệt gì mà nói thì loại chuyện này với họ mà nói chẳng phải là chuyện tốt gì, đây cũng là nguyên nhân giới thần quái luôn tự xếp người thường ra ngoài, cũng không dám cho người thường dính vào.
Mễ Thiên sư nói xong tình hình cổ mộ Tây Bắc thở dài, “Hề lão đại, bên phía yêu các anh cũng nghe được tin đó rồi đi?’
Chuyện này tuy chỉ có một ít thành viên trong huyền môn mới được biết, cũng không nói ra ngoài, nhưng loài yêu thì cũng có mạng lưới tình báo của mình, chỉ bằng thủ đoạn của mình cũng đoán ra gần hết, đặc biệt là Tây Bắc còn có Nhạc Chính Tước, nơi này là địa bàn của Nhạc Chính Tước, chỉ cần Nhạc Chính Tước biết, thì yêu bên đó cũng có thể biết trước.
Hề Từ không nói gì. Úc Linh nhìn biểu hiện của anh, thì biết họ cũng nhận được tin, hơn nữa cảm thấy tình hình không mấy khả quan.
Nhưng với yêu mà nói, họ cũng không thể nào tin tưởng thiên sư khác, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-yeu/2352097/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.