Chương trước
Chương sau
Lâm Chính không thể hiểu được.

Tại sao những người này không chú ý đến khối quặng phát ra dao động năng lượng đặc biệt mà lại chú ý đến một khối quặng phát ra tần số dao động yếu ớt như vậy?

Chẳng lẽ những người này không phân biệt được khối quặng nào mới thực sự có giá trị?

Lâm Chính nghĩ thầm trong bụng.

Thu Tẩm Nhiễm lấy la bàn ra và đối chiếu vị trí của khối quặng mà cô ta vừa gọi là quặng Tử Thiên Long.

"Thu đại nhân, cô phân biệt quặng Tử Thiên Long bằng cách sử dụng món đồ này sao?”

Lâm Chính như nhận ra điều gì đó, không khỏi cất tiếng hỏi.

"Đương nhiên.

Thu Tẩm Nhiễm gật đầu nhìn Lâm Chính: "Chẳng lẽ còn có cách xác định khác không cần dụng cụ sao?”

"Tôi mới là người hỏi cô câu đó mới phải”.

"Tôi e rằng không còn cách nào khác ngoài cách này”.

Thu Tẩm Nhiễm đáp. 

ỔỖậaaiẳiẳiẳầẳầiñũồẳýyaaa Lâm Chính không nói nữa mà tập trung cao độ quan sát mỏ Tử Thiên Long.

Lúc này, Thu Tẩm Nhiễm đột nhiên tới gần anh, thấp giọng cười nói: 'Lâm thần y, anh có hứng thú với quặng Tử Thiên Long này phải không?”

Nghe cô ta hỏi vậy, Lâm Chính không khỏi sững lại.

Lâm Chính ngạc nhiên nhìn Thu Tẩm Nhiễm, sau đó mỉm cười một lát rồi nói: "Thu đại nhân, cô đang nói đùa sao? Thứ này chắc chắn rất quan trọng đối với Đại hội đúng không? Làm sao tôi có thể giữ nó cho riêng mình được?"

"Lâm thần y, hãy nhìn xung quanh xem ở đây có những gì? Quặng Tử Thiên Long trong mỗi mỏ Tử Thiên đều có công dụng mạnh yếu khác nhau. Nếu anh lấy khối quặng này, tôi sẽ tìm một khối quặng khác cũng có phẩm chất tốt để giao lên cho Đại hội. Đại hội sẽ không phát hiện ra, không sao đâu”.

Thu Tẩm Nhiễm vội vàng nói.

Lâm Chính mỉm cười, lắc đầu nói: "Thu đại nhân, vô duyên vô cớ cô lại bảo tôi lấy khối quặng này, sao tôi có thể nhận được cơ chứ?"

"Xem ra Lâm thần y đã hiểu lầm tôi rồi".

Thu Tẩm Nhiễm hít một hơi thật sâu, đột nhiên lấy dụng cụ ra và bắt đầu đào khối quặng đó lên. 

Keng!

Keng! Keng!

Động tác của cô ta rất khéo léo và thành thục, dùng lực vừa phải.

Chỉ một lát sau, mảnh quặng mà Thu Tẩm Nhiễm gọi là quặng Tử Thiên Long kia đã bị đào lên.

Cô ta hai tay nâng khối quặng, giơ về phía Lâm Chính, cúi người nói: "Lâm thần y, trước đây tôi đã đắc tội với anh rất nhiều, bây giờ tôi muốn nhân cơ hội này để xin lỗi anh. Quặng Tử Thiên Long này hãy coi như: quà của tôi, anh cứ thoải mái nhận lấy. Nếu Đại hội hỏi thì tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm. Xin anh hãy nhận lấy và tha lỗi cho tôi!”

Thu Tẩm Nhiễm nói bằng giọng chân thành đến nỗi gần như không ai có thể từ chối.

Lâm Chính vẫn cảm thấy mơ hồ về kế hoạch của cô ta.

Anh chăm chú quan sát khối quặng Tử Thiên Long trong tay Thu Tẩm Nhiễm nhưng không hề có hứng thú với nó chút nào.

Tốt hơn là nên cẩn thận.

“Thu đại nhân, nếu như cô thành tâm xin lỗi, tôi có thể tha thứ cho cô. Về phần quặng Tử Thiên Long thì thôi bỏ đi. Đây là nơi do Đại hội các cô phát hiện ra, mỏ khoáng sản này đương nhiên thuộc về Đại hội!"

Lâm Chính đáp

Trong nháy mắt, trên bề mặt quặng Tử Thiên Long xuất hiện một vết nứt nhỏ.

Ngay sau đó, một cột khí tức hùng mạnh được giải phóng và vọt lên tận trời cao.

Lâm Chính nín thở, và đôi mắt anh lập tức dán chặt vào khối quặng Tử Thiên Long này.

“Khí tức này..." 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.