Chương trước
Chương sau
"Đại hội?"

'Tửu Ngọc đang ẩn mình trong bóng tối sắc mặt đột nhiên thay đổi, thoáng chút do dự.

"Tửu Ngọc, tại sao lại dừng lại? Chúng ta cùng lên, giết chết kẻ này!"

Ngự Bích Hồng hét lên.

"Ngự Bích Hồng, không được làm bậy. Người này không phải đã nói rõ danh tính của mình rồi sao? Hắn ta là người của Đại hội! Nếu tấn công hắn, sợ rằng danh tính của chúng ta sẽ bại lộ. Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức! Bằng không khi người của Đại hội tới đây, chúng ta khó mà đối phó nổi".

Tửu Ngọc trầm giọng nói.

Ngự Bích Hồng nghe vậy thì nhìn về phía người đàn ông rồi im lặng gật đầu.

Cô ta chưa bao giờ nghe nói đến tổ chức này trước đây, nhưng kể từ khi nhìn thấy một tiểu đội nhỏ của Đại hội mà có thể đồ sát Long Mạch tộc thì Ngự Bích Hồng lập tức hiểu được các cao thủ của tổ chức này phi thường đến mức nào.

Mặc dù người đàn ông trước mặt dường như tu vi không cao lắm, nhưng bộ trang phục kỳ lạ mà hắn mặc thực sự khiến mọi người không khỏi lo lắng.

Tuy nhiên, lúc này Ngự Bích Hồng dường như nhận ra điều gì khác lạ, cô ta cau mày, vội vàng nói: "Chờ một chút, người này có chút kỳ quái”.

"Kỳ quái? Kỳ quái chỗ nào?" Tửu Ngọc cảm thấy khó hiểu hỏi lại.

"Nhìn hắn... trông rất nhếch nhác. Trên người có rất nhiều vết thương giống như vết xước tạo ra do va đập?"

Ngự Bích Hồng chỉ vào người đàn ông.

Tửu Ngọc thoáng ngạc nhiên, đưa mắt quan sát người đàn ông.

Một lúc sau, vẻ mặt của Tửu Ngọc đột nhiên thay đổi.

"Ý cô là...hắn ta đang chạy trốn?" 'Tửu Ngọc ngạc nhiên thốt lên.

"Đúng rồi!"

Ngự Bích Hồng trâm giọng nói: "Đại nhân nhất đị đang ở bên trong và đã đụng độ với người của Đại hộ Người của Đại hội đánh không lại nên đang chạy trốn!"

"Cho nên, chúng ta nhất định phải ngăn chặn kẻ này!"

'Tửu Ngọc sững lại, sau đó lập tức hét lên: "Tiến lên, giết kẻ này!" 

"Giết!"

'Tất cả những người xung quanh lao về phía người đàn ông.

"Một đám người không biết sống chết! Các người cũng xứng làm đối thủ của Đại hội sao? Tôi sẽ biến hôm nay thành ngày giỗ của các người!"

Khi A Mậu nhìn thấy Tửu Ngọc, Ngự Bích Hồng và những người khác xuất hiện, hắn lập tức nổi trận lôi đình,

sau đó ấn vào bộ trang phục của mình vài lần.

'Trong nháy mắt, bộ trang phục của hắn nhanh chóng siết chặt lại, áp sát vào da thịt.

Mà cơ thể A Mậu cũng lập tức trở nên cường tráng hơn rất nhiều, khí tức cũng trở nên vô cùng đáng sợ.

"Cái quái gì đây?"

Tửu Ngọc bối rối.

"Cút ra"

Người đàn ông gầm lên một tiếng chói tai, cơ bắp. đột nhiên bộc phát, hung hăng vung cánh tay về phía Tửu Ngọc và những người khác.

Sức mạnh kinh người ập đến như một cơn sóng dữ.

Mọi người đang mất cảnh giác nên bất ngờ bị đánh Văng ra xa.  

Da thịt của nhiều người bị đánh cho nát vụn.

Tửu Ngọc ngã xuống đất rồi lăn vài vòng mới dừng lại được.

Quả là một sức mạnh đáng sợ.

Vẻ mặt Ngự Bích Hồng đanh lại, lập tức kích hoạt Long lực, vung kiếm chém vào người đàn ông.

Cheng!

Người đàn ông giơ tay lên và nắm lấy thanh kiếm của Ngự Bích Hồng.

Ngự Bích Hồng rõ ràng không địch nổi sức mạnh của hắn.

Cô ta nghiến răng, dùng hết sức bình sinh, hy vọng có thể cầm chân đối thủ một lát.

"Ngự Bích Hồng đại nhân, giữ chặt!"

Tửu Ngọc với khuôn mặt đây máu đột nhiên vùng dậy, hét lên và lao về phía gã đàn ông.

Phập!

Người đàn ông gầm lên và đánh cho Tửu Ngọc và Ngự Bích Hồng bay ra ngoài.

Hai người họ lại văng ra ngoài. Tuy nhiên, sau khi Tửu Ngọc tiếp đất, chiếc điện thoại di động trong túi ông ta trượt ra ngoài và rơi xuống đất.

Âm thanh đó lập tức thu hút sự chú ý của A Mậu... 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.