Chương trước
Chương sau
Hỏa Tôn là người chơi hệ lửa mạnh nhất, sức mạnh hỏa diệm mà hắn có, trên đời ít ai sánh bằng.

Vì vậy, Hỏa Tôn là người hiểu rõ nhất những đau đớn khi tu luyện sức mạnh nguyên tố này.

Để rèn luyện cơ thể hỏa diệm hoàn hảo nhất, Hỏa Tôn từ khi sinh ra đã không tiếp xúc với nước, bởi vì nước và lửa tương khắc. Chỉ một giọt nước cũng có thể làm suy yếu sức mạnh hoặc thậm chí gây hại cho cơ thể hắn ta!

Nhưng bây giờ.

Chiêu thức mà Lâm Chính sử dụng khiến nhân sinh quan của hắn hoàn toàn đảo lộn.

Người này sở hữu Thánh Huyền thần hỏa bất khả chiến bại.

Thế nhưng, lại còn có thể sử dụng sức mạnh băng diệm.

Làm sao một người có thể sở hữu hai sức mạnh hoàn toàn đối nghịch nhau một cách kỳ lạ như vậy?

Bất thường! Quả thực là bất thường! Trong mắt Hỏa Tôn đầy sự kinh ngạc.

Nhưng bàn tay trước mắt hắn đột nhiên giơ lên rồi vẫy một cái.



Một cơn gió lạnh thổi qua.

Cơn gió lạnh này được tạo ra bởi sức mạnh Chân Long thuần khiết, có thể biến mọi thứ nó đi qua thành băng.

Mặt đất ban nãy còn bị nung chảy bởi sức mạnh hỏa diệm khủng khiếp của Hỏa Tôn giờ hoàn toàn đóng băng.

Dung nham trong khe nứt cũng bị đóng băng.

Sức mạnh lửa của Hỏa Tôn dường như không thể chống lại sức mạnh băng của Lâm Chính.

Hoả Tôn còn chưa kịp né thì đôi chân của hắn đã bị đóng băng bởi băng giá.



Hỏa Tôn gầm lên một tiếng giận dữ, ngọn lửa lại rực. cháy trên cơ thể hắn rồi lan ra thiêu rụi mặt đất xung quanh.

Băng xung quanh tan chảy.

Hỏa Tôn lao tới như một thiên thạch chuẩn bị đâm vào Lâm Chính. 

Lâm Chính hừ lạnh một tiếng, không thể để Hỏa Tôn đạt được mục đích, anh giơ tay lên cao.

Rầm! Rầm! Rầm...

Ba bức tường băng dày đột ngột mọc lên trước mặt Hỏa Tôn.

Nhưng Hỏa Tôn hiện tại thế như chẻ tre, dường như không thể bị ngăn cản.

Hắn đi tới đâu, những cột sóng nhiệt cũng dựng lên như chạm đến tận trời cao.

Bức tường băng dày bị đập vỡ thành từng mảnh.

Hỏa Tôn toàn thân bao phủ trong ngọn lửa rực cháy lao tới chỗ Lâm Chính, sau đó giang rộng cánh tay, trực tiếp ôm lấy anh.

"Giờ chúng ta hãy cùng hóa thành tro bụi trong ngọn lửa này đi!"

Hỏa Tôn gầm lên, hỏa lực trong cơ thể hắn đã được kích hoạt tới mức tối đa.

Trong khoảnh khắc, một cột lửa phun ra từ hai người, cột lửa trực tiếp xuyên qua trần nhà lao lên tâng trên của Long Cung. 

Sức mạnh hỏa diệm kinh hoàng bao trùm toàn bộ Long Cung.

Đá được nung chảy thành những viên sỏi nhỏ. Mọi thứ đều chìm trong biển lửa.

Nơi đây lúc này trông chẳng khác nào hỏa ngục dưới địa ngục.

Nhưng... Lâm Chính trên mặt vẫn không có cảm xúc gì.

"Tôi có Thánh Huyền thần hỏa thì sao có thể run sợ trước sức mạnh của anh được?"

"Tôi biết... tôi có thể không giết được anh, nhưng chỉ cần có thể tiêu hao thể lực của anh, câu giờ cho người của tôi. Chờ tin tức truyền về Đại hội, anh nhất định cũng sẽ phải xuống địa ngục, ha ha ha ha..."

Hỏa Tôn cười nói.

Lâm Chính lắc đầu.

"Tin tức này sẽ không truyền về Đại hội được đâu, xem ra anh chết vô ích rồi".

Hỏa Tôn sững người. Bịch!

Đột nhiên Lâm Chính đưa tay đặt lên vai Hỏa Tôn. 

"Anh dùng lửa với tôi sao? Vậy được, tôi cũng sẽ rửa tội cho anh bằng lửa".


không hiểu rõ ý nghĩa câu nói này của anh.

Lúc này, Lâm Chính đột nhiên mở mắt ra. Một con mắt trắng bệch, một con mắt thì cháy như ngọn lửa.

Trong cơ thể anh, hai lưồng khí tức hoàn toàn đối nghịch đang dần dần dâng lên... 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.