Chương trước
Chương sau
Lâm Chính tiến lại gần, thấp giọng nói: “Khoảng thời gian trước anh đã chữa khỏi chứng bất lực của anh ta, để cảm ơn anh, anh ta hứa rằng anh có thể sử dụng miễn phí tất cả máy bay của Công ty Hàng không Tường Quang suốt đời. Cho nên anh gọi điện điều động mấy chiếc trực thăng này đến”.

“Vậy à? Thế số hoa này ở đây ra?”

“Số hoa này là do anh trồng đấy”.

“Anh trồng?”

Tô Nhu lộ ra vẻ không thể tin, sau đó nhận ra điều gì, ngây ngốc nói: “Lẽ nào khoảng thời gian anh nói đi công tác này là vì trồng hoa tặng em à?”

Lâm Chính ngơ ngác, không ngờ mạch não Tô Nhu lại như thế, anh cũng không vạch trần, chỉ cười không nói.

“Cái tên ngốc nhà anh”.

'Tô Nhu ôm lấy Lâm Chính, rưng rưng nước mắt, ánh mắt hiện lên vẻ cảm động.

Lâm Chính xoa đầu cô nói: “Được rồi, chúng ta mau vào phòng họp thôi”.

“Em biết r

Tô Nhu lau nước mắt, khuôn mặt nhỏ đanh lại, lấy lại khí thế nữ vương giới kinh doanh, sau đó đi vào phòng họp cùng Lâm Chính. 

Tiểu Thiến ở trước quầy lễ tân thầm nuốt nước bọt, quay lại vị trí của mình.

Cô ta biết lần này công ty sắp có trận động đất lớn 

“Khốn nạn!".

Ở phòng tổng thống của khách sạn Minh Châu. Louis đấm vào kính thủy tinh ở phòng tấm.

Kính ở đối diện lập tức vỡ vụn, thậm chí cả bức tường ở phía sau kính cũng nứt ra.

Hắn nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt dữ tợn, không thấy vẻ dịu dàng nào nữa.

Lúc này, một đôi tay thon dài trắng nõn chậm rãi vòng qua sau lưng Louis, ôm cơ bụng tám múi của hắn, sau đó một cô gái tóc vàng mắt xanh cọ sát bên tai, dùng giọng nói mê hoặc hỏi: “Sao vậy? Hoàng tử điện hạ yêu dấu của tôi? Vì sao lại nổi giận vậy?”.

“Tina! Cô không biết đâu, hôm nay tôi thua một kẻ vô dụng không ra gì! Đây là sự sỉ nhục của tôi! Sự sỉ nhục của cả đời tôi!”.

Louis phẫn nộ gào lên, một tay nắm vòi sen không rỉ, năm ngón dùng sức, vòi sen bị bóp biến dạng.

“Điện hạ của tôi, có lẽ anh chỉ hơi sơ ý mà thôi. Không cần lo, tôi đã phái người đi điều tra, ắt hẳn chẳng lâu sau sẽ có kết quải”.

Cô ta vừa nói vừa không ngừng dán sát về phía Louis. 

Louis không nhịn được nữa lập tức ôm lấy cô ta, quãng lên giường.

Sau một trận mây mưa, cô ta nằm trong lòng Louis, nhỏ giọng nói gì đó.

Nhưng vẻ mặt Louis vẫn vô cùng dữ tợn, lửa giận trong mắt hồi lâu không tan.

Cô gái thấy vậy thì ngồi dậy đốt điếu thuốc, đang định nói gì đó thì điện thoại đầu giường vang lên.

Cô ta cầm lên nghe. Một lúc sau thì cúp máy.

“Xem ra hoàng tử của tôi không may mắn cho lắm!”, người phụ nữ tên Tina cười nói.

“Cô điều tra được gì rồi?”. Louis quay đầu lại, lạnh lùng hỏi.

“Hình như không lâu trước, tên Lâm Chính đó đã chữa khỏi bệnh cho Chủ tịch công ty hàng không Tường. Quang, cho nên anh ta mới có thể điều động mười mấy chiếc máy bay trực thăng dưới sự trợ giúp của Trần Tường Quang, cướp mất cơ hội th của anh”, Tina cười nói.

“Tôi cứ tưởng chồng của Tô Nhu là một kẻ vô dụng không có năng lực, không ngờ anh ta còn là bác sĩ”.

“Không phải gia tộc các anh đã điều tra rất chỉ tiết về Tô Nhu rồi sao? Chẳng lẽ anh không biết?”.


Louis siết chặt nắm đấm, buồn bực nói.

“Hoàng tử điện hạ, không trách được anh, muốn trách thì chỉ có thể trách Tô Nhu đã gặp người đàn ông vừa tuấn tú mà lại có mê lực hơn cả anh”.

Tina khế cười nói.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.