Chương trước
Chương sau
Ông tổ nhà họ Mãn sắp phát điên tới nơi. Ông ta chưa từng gặp ai chán sống như thế.

Để tránh bỏ chạy mà anh đã chặn ông ta như vậy. Lâm Chính biết về mặt tuyệt kỹ thì anh không phải là đối thủ của nhà họ Mãn, vì vậy khỏi dùng tuyệt kỹ mà dùng sức mạnh thể xác luôn.

Lại là một mà giao đấu kịch liệt nữa. Vết thương xuất hiện ngày một nhiều trên người ông tổ.

Không thể tiếp tục như thế này được. Nếu không sẽ chết chắc.

Ông tổ lùi lại nhưng vô ích. Tay của Lâm Chính giống như một cái kìm ghim chặt lên vai của ông ta. Năm ngón †ay thậm chí còn ghim cả vào thịt.Ông ta tỏ ra bất lực, đành phải vung kiếm chém về phía cánh tay của mình.

Phụt! Tiếng da thịt bị xé toạc vang lên. Ông tổ chém đứt cánh tay của mình sau đó lùi lại. Lâm Chính cũng khựng người, vứt cánh tay qua một bên và tiếp tục bám lấy ông ta.

“Vô thượng chân khí”

Ông tổ nhà họ Mãn gầm lên, sức mạnh khủng khiếp. phóng ra lao về phía Lâm Chính

Lần này Lâm Chính đã từ bỏ việc phòng ngự và lao. lên. Chân khí dội lên người khiến anh bị cứa rách cơ thể và nôn ra máu. 

'Thế nhưng anh không hề dừng lại mà tiếp tục áp sát ông tổ, chộp lấy cánh tay còn lại của ông ta. Ông ta tái mặt, thấy không thoát được bèn dùng sức mạnh phi thằng để chặt đứt cánh tay còn lại.

Lâm Chính lại bắt hụt. Mất đi hai cánh tay, ông Tổ chẳng còn mấy sức chiến đấu nữa. Ông ta đành phải vừa điều động chân khí chữa lành cánh tay vừa lùi lại.

“Bảo vệ tôi”, ông ta gầm lên.

“Bảo vệ ông tổ”

Đám người Mãn Long lao lên.

“Lao lên giết quân địch”, Sở Thu cũng hô vang. Người của liên minh Thanh Huyền đồng loạt xông lên.

“Đừng”, Lâm Chính gầm lớn, lấy ra Tịnh Thế Bạch Liên và tung ra phía trước. Bạch Liên bay lên không trung và chuyển động không ngừng.

“Đó là..", vô số người ngước nhìn.

“Không hay rồi, là Tịnh Thế Bạch Liên”

Vu Hồng nhận ra bèn tái mặt và hét lớn rồi quay đầu bỏ chạy. Cô ta đi theo Lâm Chính không lâu nhưng cũng từng nghe nói về thứ này. Thế nhưng người nhà họ Mãn không hiểu nên vẫn có ý đồ chống lại.

“Đi thôi", Nữ Hoàng Thiên Trì gầm lên và quay đầu bỏ chạy. 

Khổng Dương bất cam: “Chúng ta đông người như vậy mà lại sợ cái thứ đó sao?”

Thế nhưng một giây sau...

Bùm..Bạch Liên đột nhiên nổ tung, sức công phá của nó nuốt trọn cả nhà họ Mãn.

Một cái nấm bằng khí khổng lồ hiện ra. Người của các thế tộc khác đứng quan sát đều trố tròn mắt. Ngay cả Vu Hồng đang bỏ chạy cũng bàng hoàng khi thấy cảnh tượng đó.

Gô ta biết tiêu diệt liên minh Huyền Thanh là điều không thể. Còn cô ta thì đã đắc tội chết rồi. Cả đời này cô ta sẽ không còn có những ngày tháng yên bình được nữa.

“Đây chính là chủ nhân của liên minh Thanh Huyền sao?”

Nữ Hoàng Thiên Trì liếc nhìn người của mình. Bọn họ đã tổn thất cả nữa, rồi lại nhìn Lâm Chính và siết chặt nắm đấm.

Vô số người bị thiêu rụi dưới sức mạnh của Bạch Liên. Thế nhưng ông tổ nhà họ Mãn vẫn chưa chết. Ông †a nằm đó đen xì và không ngừng co giật.

Rõ ràng dù sức mạnh của Tịnh Thế Bạch Liên không giết chết được ông ta những cũng khiến ông ta bị thương.

Dù sao thì đây cũng là Tịnh Thế Bạch Liên sau khi sức mạnh phi thăng của nó biến dị lần hai mà. Uy lực này mạnh hơn uy lực của bất kỳ lần nào mà Lâm Chính kích hoạt.  

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.