Ông lão trên đỉnh núi thoạt nhìn tướng mạo xấu xí, nhưng thanh thế của ông ta lại khiến Lâm Chính cảm nhận được áp lực nặng nề.
Nhưng anh không lùi bước mà nhảy thẳng lên chỗ đỉnh núi.
Naoko và Miura mỉm cười đứng nhìn, ánh mắt lộ vẻ châm chọc.
Lâm Chính đứng trước bàn trà.
Ông lão bình tĩnh thong dong, pha trà cho Lâm Chính.
“Ngồi đi, đừng khách sáo”.
Lâm Chính gật đầu, khoanh chân ngồi xuống.
Thủ pháp của ông lão rất thành thạo, chẳng mấy chốc, một ấm trà thơm ngát đã được pha xong.
“Ai cũng nói Long Quốc là nơi bắt nguồn của trà đạo, chắc hẳn cậu cũng có kiến giải về trà. Thế này đi, tôi cho cậu thời gian ba chén trà, hỏi cậu ba câu hỏi, nếu câu trả lời của cậu khiến mọi người hài lòng tin phục, thì tôi sẽ để cậu sống sót rời khỏi đây. Nếu câu trả lời của cậu khiến mọi người thất vọng thì tôi chỉ đành giữ mạng của cậu ở đây vậy”, ông lão uống một ngụm trà, bình thản nói.
"Ông hỏi đi", Lâm Chính cũng bình thản không kém, nói thẳng với ông ta.
"Thế nào là võ đạo?", ông lão bình thản hỏi.
Lâm Chính im lặng một lát rồi lắc đầu: "Mỗi người đều có đạo khác nhau, võ đạo cũng vậy. Câu trả lời của tôi chưa chắc là câu trả lời mà ông muốn, nên câu hỏi này chẳng có ý nghĩa gì hết".
Ông lão mỉm cười, khẽ gật đầu nói: "Vậy thế nào là đúng sai?".
"Việc gì mà hầu hết mọi người cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3366248/chuong-2188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.