"Lâm Chính? Là anh?".
Toàn thân Ám Minh Nguyệt run rẩy, nhìn người mới đến với ánh mắt không thể tin được.
Không ngờ đó lại là Lâm Chính.
Lúc này, người anh toàn máu, tay cầm một thanh trường kiếm đen sì.
Đó là Tuyệt Thế Tà Kiếm.
Nhưng lúc này, Tuyệt Thế Tà Kiếm đã khác so với lúc trước.
'Thân kiếm không những đen bóng, tỏa ra tà khí, mà còn ánh lên một luồng huyết quang quỷ dị.
So với trước còn tà mị hơn!
Ám Minh Nguyệt sửng sốt một lát, nhưng nhanh chóng trở nên bình thản.
Ngay cả chết cô ta còn không sợ thì còn phải sợ gì chứ? Huống hồ người này không phải là Diệp Viêm, sẽ không cấy cơ quan hay tứ chỉ của người khác.
"Ồ.
Đúng lúc này, Lâm Chính chú ý tới cái đầu trong lòng Ám Minh Nguyệt, hơi nhíu mày lại, rồi đi thẳng tới.
"Đứng lại!".
Ám Minh Nguyệt quát.
Nhưng Lâm Chính mặc kệ.
Ám Minh Nguyệt lập tức giơ kiếm lên chém.
Lâm Chính chìa tay ra đỡ, dễ dàng chộp được lưỡi kiếm, sau đó khẽ bẻ một cái.
Keng! Lưỡi kiếm của Ám Minh Nguyệt gãy thành hai đoạn. Cô ta trợn tròn mắt, tỏ vẻ khó tin.
Nhớ lại lần đầu gặp Lâm Chính, người này trong mắt cô ta yếu ớt đến mức cô ta có thể tùy ý giết chết.
Nhưng bây giờ, thực lực của Lâm Chính đã mạnh đến mức này...
Thật là đáng sợ!
Ám Minh Nguyệt không đánh trúng, còn muốn tiếp tục tấn công.
Nhưng Lâm Chính đã lấy cái đầu trong tay cô ta. Ám Minh Nguyệt muốn ngăn cản, nhưng dù là sức mạnh hay trạng thái cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816328/chuong-5551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.