"Không không không, tôi đi! Tôi không ý kiến gì cải"
Lâm Chính đột nhiên mỉm cười đáp.
Lệnh Hồ Vũ mừng lắm.
Thương Lan Võ Thần nghe vậy mới gật đầu: "Nếu đã như vậy, xin mời Lâm đại nhân nhanh chóng chuẩn bị,
đừng làm lỡ thời gian nữa!"
"Võ Thần đại nhân, tôi đi một mình sao? Phải có người hỗ trợ tôi chứ?"
Lâm Chính đột nhiên nói. "Người hỗ trợ?"
Thương Lan Võ Thần nghi hoặc, trầm giọng nói: "Chúng tôi cũng rất thiếu nhân lực. Cậu... cần những ai?"
"Tôi thấy Lệnh Hồ thế gia có rất nhiều cao thủ, hay là điều một vài cao thủ cùng tôi lên núi?"
Lâm Chính cười đáp.
"Cái gì?"
Lệnh Hồ Vũ mặt biến sắc.
'Thấy Lâm Chính không yêu cầu người của phủ Thương Lan nên Thương Lan Võ Thần cũng lập tức gật đầu: "Cũng được, vậy cậu hãy chọn vài cao thủ ở chỗ Lệnh Hồ thế gia cùng cậu lên núi!"
"Sư phụ!"
Lệnh Hồ Vũ lo lắng, vội vã nhìn về phía Thương Lan Võ Thần.
Nhưng Thương Lan Võ Thần căn bản không thèm quan tâm đến hắn.
Lên núi là chết, mọi người đều biết điều đó.
Nhưng người chết không phải là người của phủ Thương Lan. Cho nên Thương Lan Võ Thần đâu có quan tâm? "Thế nào? Cậu chủ Lệnh Hồ, lẽ nào anh không muốn lần hành động này thành công? Hay là anh không ủng hộ tôi lên núi? Nếu vậy, tôi sẽ không đi nữa!"
Lâm Chính nhún vai, vẻ mặt bất cần.
"Lệnh Hồ Vũ, nhanh chóng đưa người của Lệnh Hồ thế gia tới cho Lâm đại nhân chọn!"
'Thương Lan Võ Thần trầm giọng nói.
"Sư phụ, người của gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816283/chuong-5506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.