Giọng nói của Mị Ngạo chứa đầy sự khó tin.
Ông ta đã dùng giọng điệu của người chấp chưởng thế gia Huyết Đao.
Nhưng dù là vậy, những người của thế gia Huyết Đao. đang có mặt vẫn chẳng thèm đếm xỉa.
Mị Ngạo dường như ngừng thở. Mị Cường cũng ngây ra.
Tại sao những người này lại đột nhiên không chịu nghe lệnh? “Mị Kiệt! Không nghe thấy lời bác cả nói sao? Còn không mau làm theo?”.
Mị Cường gào lên với con trai mình, định bắt anh ta khuất phục.
Nhưng chàng trai tên Mị Kiệt lại lắc đầu, trầm giọng đáp: “Bố, nói thật thì con không thể chấp nhận việc mọi người hi sinh chị Mộng Nhi để cứu gia tộc, nhưng đây là vì tính mạng của tất cả tộc nhân, cho dù trong lòng con cực kỳ không cam tâm tình nguyện thì cũng không có tư cách để nói gì. Nhưng không những chị Mộng Nhi không đồng ý, mà bạn chị ấy cũng đã đứng ra phản đối. Nếu lúc này con còn đuổi bạn của chị ấy đi thì con còn là con người sao?”.
“Thằng nhãi này! Mày làm phản đấy à? Ngay cả lời bố mày nói mà mày cũng dám cãi? Mày đang dạy dỗ tao đấy à?”.
Mị Cường nổi trận lôi đình, xắn ống tay áo lên định dạy dỗ con trai mình.
“Đủ rồi”.
Lệnh Hồ Kiêu bỗng quát.
'Toàn thân Mị Cường run lên, sau đó vội cười nói: “Kiêu đại nhân, thực sự rất xin lỗi, là tôi không dạy dỗ con trai cẩn thận!”.
“Nếu ông không dạy được thì để người của thế gia Lệnh Hồ chúng tôi dạy cho!".
Lệnh Hồ Kiêu lạnh lùng hừ một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816220/chuong-5443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.