Màn sương đen vẫn im lặng không tiếng động.
Ngay cả Đào Thành cực kỳ tự tin thì lúc này cũng hơi lo lắng.
“Trương Thái? Mã An?”
Ông ta lại gọi.
Nhưng vẫn không có tiếng động.
“Không… không ổn lắm…”
Tửu Ngọc run rẩy, vô thức lùi lại phía sau.
Ngự Bích Hồng nhìn chằm chằm vào màn sương đen, cô ta bỗng ngửi thấy một mùi máu tanh nồng, sau đó dòng máu chảy ra từ màn sương đen dọc theo mặt đất như dòng suối.
“Không ổn!”
Ngự Bích Hồng biến sắc, vội rút kiếm ra nói: “Quản lý Đào, nhanh lên, tiếp tục gọi thêm cứu viện! Mau!”
“Gọi thêm cứu viện?”
Đào Thành ngây người nhìn dòng máu, đầu óc nhất thời không hoạt động.
Lúc này có vài thứ tròn vo cũng lăn ra từ trong màn sương đen đó.
Đưa mắt nhìn sang.
Chính là đầu của mấy người Trương Thái, Mã An.
“Hả?”
Đào Thành ngây người.
Màn sương đen dần tản đi.
Chỉ thấy thanh niên trước đó đang yên tĩnh đứng ở hành lang.
Có mười mấy người đứng trước mặt.
Nhưng thi thể của mấy người này đều trong tình trạng cực kỳ thê thảm, hơn nữa tất cả đều bị chặt đầu, máu bắn ra như suối từ cổ của họ, nhuộm đỏ cả các bức tường hành lang.
Chỉ thấy thanh niên đó thở phào.
Phụt!
Soạt!
Cơ thể trước mặt đều gục xuống đất, không còn hơi thở.
Ngự Bích Hồng và Tửu Ngọc trố mắt nhìn.
Mặt mày Đào Thành trắng bệch.
Lúc này cũng xem như đã rõ tình hình.
Thanh niên trước mặt này không phải là người hầu của Võ Thần bình thường.
Bản lĩnh và thực lực của thanh niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816090/chuong-5313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.