“Hình như đây là thần quang... trời ơi, minh chủ, tư chất của cậu... hình như là cấp cao nhất... trời ơi!”
Hai mắt Tửu Ngọc mở to nhìn Lâm Chính, trên mặt đầy vẻ hoài nghi.
“Cấp cao nhất?”
Lâm Chính cau mày.
“Đúng vậy, nghe nói pháp khí này dùng để giám định tư chất của người, chia làm tám giai đoạn, mỗi màu trong bảy màu là một giai đoạn, mà thần quang sẽ tỏa ra khi người đó có tư chất cao nhất!”
Tửu Ngọc vô cùng kích động, run rẩy nói: “Không ngờ cậu lại có tư chất như vậy! Phải biết rằng, người có tư chất này đều có hy vọng bước vào cảnh giới Võ Thần!”
“Vậy ư?”
Lâm Chính nhìn chằm chằm vào pháp khí, sau đó lắc đầu.
“Nhưng nó tỏa ra thần quang, cũng không thật sự giải thích được tư chất của tôi...”
“Minh chủ, cậu có ý gì?”
“Tôi nhỏ máu đo tư chất, là bởi nó chỉ có thể tỏa ra thần quang, chứ không phải tư chất của tôi là thần quang”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Tửu Ngọc nghe thấy vậy, miệng há to không nói nên lời.
Đúng vậy.
Pháp khí này nhiều nhất cũng chỉ tỏa ra thần quang màu sắc rực rỡ, nhưng không có nghĩa là tư chất của Lâm Chính chỉ ở trình độ này...
“Quay về thôi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói, xoay người đi về phía Long Khẩu.
Tửu Ngọc lấy lại bình tĩnh, vội đuổi theo sau.
Nhưng chưa đi được mấy bước, có hai bóng người bước vào Long Khẩu, đứng ngay trước cửa ra vào.
Lâm Chính lập tức dừng bước.
Tửu Ngọc giật mình, sau đó khẽ nói: “Hai vị, hai người đang cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816083/chuong-5306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.