“Bái kiến bố!”.
Trên một vách núi cheo leo, một bóng người đứng đó giống như ma quỷ.
Toàn thân bóng người đó bao bọc trong khí tức u ám, không nhìn rõ hình dạng.
Nhưng ở trên không trung cách ông ta không xa có bốn bóng người đáng sợ.
Lúc này, Ám Minh Nguyệt được người người xưng tụng là thiên kiêu cũng chỉ có thể quỳ rạp dưới đất, khấu bái bóng người trước mặt.
Đó là Ám Thiên Võ Thần vang danh ở long mạch dưới lòng đất.
“Bố đã nghe nói rồi”.
Giọng nói khàn đặc vang lên.
“Xin lỗi bố, con gái vô dụng, đã làm mất mặt bố…”.
Ám Minh Nguyệt nói.
“Nhà họ Ảnh không có nhiều thiên tài, bọn họ nhất định đã dùng thủ đoạn nên màu sắc tư chất khi báo danh hiển thị mới cao hơn của con. Con không cần để trong lòng, bọn họ chỉ đơn thuần muốn phá hoại đạo tâm của con”.
Giọng nói của Ám Thiên Võ Thần không có cảm xúc gì.
“Bố nói phải!”.
“Nhớ rõ, đừng bị hư danh trói buộc. Mọi gian truân con gặp phải giúp con kiên cường hơn, chứ không phải khiến con nhụt chí, trở nên nhu nhược”.
Giọng nói của Ám Thiên Võ Thần lại vang lên.
Ám Minh Nguyệt nghe xong, hai mắt lập tức hừng hực ý chí chiến đấu, hô to: “Vâng thưa bố!”.
“Ừ, đi tu luyện đi, chuyến đi Long Cung đừng để bố thất vọng!”.
“Tuân lệnh!”.
Ám Minh Nguyệt nói, sau đó đứng dậy chuẩn bị đi bế quan.
Nhưng lúc này, một bóng người vội vã chạy tới.
“Bái kiến Võ Thần đại nhân, đã biết được vị trí của thần y Lâm. Bây giờ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816082/chuong-5305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.