Âm thanh vừa dứt, Lâm Chính dẫn Thương Lan Phúc vào quán trà.
Những người bên trong nhìn hai người họ với ánh mắt nghi ngờ.
"Hai tên này bị thiểu năng à? Không có mắt hay sao?"
"Sao bọn chúng dám đi vào đây? Bọn chúng muốn chết sao?"
Một số thuộc hạ của Ám Thiên Võ Thần quay sang nói với nhau, vẻ mặt không hề thiện chí.
Với tình cảnh như hiện tại, hầu hết mọi người đều không dám bước vào quán trà.
Nhưng hai người kia lại ngang nhiên vào ngồi ở bàn giữa như thể không có người xung quanh.
Phục vụ quán trà ngơ ngác nhìn hai người, nhất thời không biết phải làm gì.
"Chủ quán, anh có nghe thấy không? Mang trà lên đây!"
Lâm Chính hơi nghiêng đầu, bình tĩnh nói.
Phục vụ quán trà toàn thân run rẩy, đành phải cắn răng trả lời: "Xin đợi một chút, hai vị quan khách, trà sẽ được phục vụ ngay...ngay lập tức..."
Nói xong, người phục vụ nhanh chóng bỏ chạy.
Thương Lan Phúc có chút lo lắng, nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: "Sư phụ, ở đây có rất nhiều thuộc hạ của Ám Thiên Võ Thần, còn có một số cao thủ của các thế lực khác, chúng ta phải cẩn thận”.
"Không sao đâu, uống trà thôi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Vâng".
Thương Lan Phúc gật đầu, đợi phục vụ mang trà lên, lập tức rót cho Lâm Chính một chén đầy.
Lâm Chính bưng chén trà nhấp một ngụm, sau đó hơi nghiêng đầu nhìn về phía Ám Minh Nguyệt.
Ám Minh Nguyệt chạm phải ánh mắt của anh, toàn thân bất giác run lên như bị điện giật.
Cô ta vội vàng quay mặt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816065/chuong-5288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.