Đám người lập tức lao tới bao vây Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính vẻ mặt bình tĩnh, không hề sợ hãi trước những người này, vung kiếm tả xung hữu đột.
Hai bên điên cuồng giao tranh.
Nhưng trong mắt Ám Minh Nguyệt, đây chỉ là vụ thảm sát một chiều.
Người của cô ta căn bản không ngăn cản được Lâm Chính.
Không thể ở lại đây!
Ám Minh Nguyệt không dám do dự, lập tức xoay người bỏ chạy.
"Sư phụ..."
Thương Lan Phúc vội vã hét lên và muốn đuổi theo nhưng Lâm Chính đã ngăn hắn lại.
"Không cần đuổi theo, trước tiên giúp tôi xử lý những kẻ này đã!"
Lâm Chính hét lên.
Thương Lan Phúc thấy vậy biết cho dù đuổi kịp Ám Minh Nguyệt cũng không giữ được cô ta, nên lập tức giơ kiếm giúp Lâm Chính đối phó thuộc hạ của Ám Minh Nguyệt.
Tiếng la hét liên tục phát ra từ rừng U Minh.
Chẳng bao lâu, Ám Minh Nguyệt đã chạy ra khỏi rừng U Minh.
Cô ta không dám quay đầu lại, ôm lấy cánh tay bị chặt đứt của mình rồi lao như điên về phía thành phố gần nhất.
Ám Minh Nguyệt chưa bao giờ cảm thấy tủi cực như thế này.
Từ khi sinh ra cô ta đã được bố dạy dỗ, võ công cao cường, y thuật lại càng xuất chúng hơn.
Cô ta tung hoành trong long mạch này, khó tìm được đối thủ xứng tầm.
Dù có gặp cao nhân thì cũng khó mà thất thế.
Nhưng hôm nay, cô ta đã bị chặt mất một cánh tay...
Thật là nhục nhã chưa từng có!
Nhưng điều Ám Minh Nguyệt không thể chấp nhận chính là nỗi sợ hãi thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816064/chuong-5287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.