“Lớp ánh sáng trên người bọn họ?”.
Hồng Nương nhỏ giọng đáp: “Lớp ánh sáng đó đến từ phấn hoa của hoa Thánh Quang, nghe nói hoa Thánh Quang này là một loài thực vật trong truyền thuyết của long mạch dưới lòng đất. Tôi chưa gặp bao giờ nhưng từng đọc được trong sách sử. Bôi phấn hoa của loại hoa này lên người là có thể triệt tiêu khí tức đặc biệt ở rừng rậm u minh, tùy ý đi lại trong này mà không bị ảnh hưởng”.
“Thật sao?”.
Hơi thở của Lâm Chính trở nên run rẩy.
Nếu đúng là vậy thì chẳng phải hoa Thánh Quang có thể khắc chế sức mạnh của đại năng chí tôn kia sao?
Đây sẽ là một món vũ khí sắc bén để đối phó với Diệp Viêm đang sở hữu nhẫn chí tôn và truyền thừa chí tôn.
“Đồ ngốc, cậu quan tâm những cái này làm gì? Vẫn nên suy nghĩ về kết cục của chúng ta đi!”.
Hồng Nương nhỏ giọng nói: “Đối phương có thể sở hữu Thánh Thiên Quang, lại còn vào sâu trong này thì tuyệt đối không phải hạng tầm thường! Chúng ta có thể thoát thân hay không cũng là cả vấn đề, cậu còn rảnh rỗi suy nghĩ những thứ không đâu nữa à?”.
Lâm Chính không nói gì.
Ba người bị áp giải đi một tiếng.
Hai bên toàn là những cái cây màu đen rậm rạp.
Ánh sáng bên trên cũng không lọt xuống được.
Cuối cùng, cả đoàn người dừng trước một bãi đất trống ở giữa khu rừng.
Lâm Chính liếc mắt nhìn bãi đất trống.
Chỉ thấy chính giữa nơi đó xuất hiện một ngọn núi đá được xếp chồng từ rất nhiều tảng đá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816050/chuong-5273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.