“Vô lý, khốn nạn”, Tửu Ngọc thầm chửi rủa.
Đối với một người không có tu vi như ông ta thì có lẽ chỉ cần là chướng khí thôi đã chịu không nổi nữa rồi, sao có thể được U Minh Hoa Hỏa chứ?
“Thương Lan Võ Thần rõ ràng là muốn con trai ông ta phải chết mà".
Ngự Bích Hồng siết chặt nắm đấm, bặm chặt môi. Lâm Chính hít một hơi thật sâu, nhắm mắt suy nghĩ.
“Lâm đại nhân, thật sự xin lỗi, tôi thật sự không biết là sự việc sẽ thành ra thế này..., Đào Thành tỏ vẻ xin lỗi.
“Khốn nạn, có phải là ông cố tình để lộ thông tin cho Thương Lan Võ Thần không?", Tửu Ngọc trở nên vô cùng kích động, bèn túm lấy Đào Thành và chửi rủa.
“Tửu Ngọc đừng làm loạn”
Ngự Bích Hồng kéo Tửu Ngọc về phía mình, cười lạnh lùng: “Với địa vị và sức mạnh của quản lý Đào mà muốn ép chúng ta thì thật sự không cần tới mức đó đầu”.
“Vậy giờ chúng ta phải làm sao?”, Tửu Ngọc ngồi ra đất, hét lên đầy thất vọng. Ngự Bích Hồng không nói gì.
“Các người đưa tôi tới rừng U Minh đi”, đúng lúc này Thương Lan Phúc đột nhiên lên tiếng.
“Đưa tới rừng U Minh sao?”
Ngự Bích Hồng nhìn hắn: “Ý của anh là gì”
“Đừng hiểu lầm, tôi không có dự định chết cùng các người đâu. Người đó muốn các người chết cùng tôi nhưng tôi sẽ không để ông ta đạt được mục đích. Các người đi cùng tôi tới đó, sau đó tôi sẽ đi vào trong, tôi chết, các người có cái để giải thích. Như vậy là được rồi”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816046/chuong-5269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.