Tất cả mọi người đều im lặng, cúi đầu không dám phát ra tiếng động.
Trịnh Mãnh không chút do dự, nghiến răng nghiến lợi hét lớn: "Đưa tên ngốc Sở Vọng kia ra đây!"
“Vâng, thưa anh Trịnh...”
Chẳng mấy chốc, mấy tên cư dân trong trấn nhỏ đã kéo “người dự tuyển Võ Thần” – Sở Vọng mặt mũi bầm dập ra khỏi đám đông.
“Cậu chủ Quy, người anh nói đây ạ, không thể tha thứ cho hắn, hắn không chỉ hủy hoại thanh danh của anh và Kiếm Phong Hải, mà còn giở trò với người dân trong trấn chúng tôi, hắn tự nhận mình là người dự tuyển Võ Thần, bắt cả trấn chúng tôi cung phụng hắn, tập hợp tất cả nguyền tài nguyên để đào tạo bồi dưỡng hắn, mãi đến hôm nay chúng tôi mới phát hiện bộ mặt thật của kẻ lừa đảo này. Chúng tôi đang định đưa hắn ra xét xử, sau đó giao hắn cho Kiếm Phong Hải, để anh trừng phạt, không ngờ anh đã đến, như vậy cũng tốt, cậu chủ Quy, muốn chém muốn giết người này thì tùy anh!”
Trịnh Mãnh quỳ một chân, cúi đầu cung kính nói.
Mặc dù một cánh tay của hắn bị người của Kiếm Phong Hải chặt đứt, nhưng hắn không dám tỏ ra bất mãn hay tức giận.
Dù sao đây không phải là người mà họ có thể trêu chọc.
"Đại nhân tha mạng... đại nhân tha mạng...”
Sở Vọng nằm trên mặt đất, yếu ớt kêu cứu.
Lúc này, Sở Vọng đã bị đánh đến mức không còn hình người, khuôn mặt gần như biến dạng, miệng phun ra máu, vô cùng thê thảm.
Quy Kiếm Sinh thờ ơ đứng nhìn, sau đó giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816021/chuong-5244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.