Hành động của mấy người Hứa Chỉ Sương rất nhanh, sau khi đưa ra quyết định, họ lập tức rời khỏi công trường, chuẩn bị lái xe đi tìm Zero tập hợp.
Nhưng ngay lúc mọi người ra khỏi công trường, có vài chiếc xe bỗng lái đến.
Sau đó thấy Lâm Chính dẫn theo mấy người Từ Thiên và vài người Dương Hoa đi đến.
“Anh đến đây làm gì?”
Hứa Chỉ Sương biến sắc, nói.
“Bảo vệ mỏ khoáng Huyền Hoàng”.
Lâm Chính nhìn cô ta nói.
“Ngu ngốc! Anh dựa vào đám ngu xuẩn này mà bảo vệ mỏ khoáng Huyền Hoàng cái nỗi gì? Dựa vào đạn trong súng của họ để bắn xuyên qua mình đồng da sắt của người ta à?”, Hứa Chỉ Sương tức đến mức bật cười.
“Không sao, tôi sẽ ra tay”, Lâm Chính bình thản nói.
“Anh ư? Dựa vào vài cây châm thêu hoa của anh à?”
Hứa Chỉ Sương chế giễu nói.
Lâm Chính không nói gì, xoay người đi vào trong.
Hứa Chỉ Sương cau mày, nghiêng đầu nói: “A Mai, cô và Triệu Tường qua đó, đi theo tên ngốc kia”.
“Đội trưởng, chẳng phải chúng ta đi giết Tu La Vương sao?”
Thành viên nữ A Mai khó hiểu hỏi.
“Tên ngốc này không phải trốn trong Học viện mà đến đây, tôi lo có người ngoại vực sẽ cưỡng ép đào mỏ khoáng lấy Huyền Hoàng Khoáng Tâm, một khi gặp phải anh ta, đám vô dụng bên cạnh anh ta sẽ không đối phó được, hai người ở lại bảo vệ anh ta”.
“Vậy đội trưởng, chừng này người có đủ không?”
A Mai lo lắng hỏi.
“Không sao, tôi sẽ tùy cơ ứng biến, nếu không đánh lại thì rút! Tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815756/chuong-4979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.