Phía trước mỏ khoáng Huyền Hoàng.
Hứa Chỉ Sương nhìn điện thoại, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Đội trưởng, sao thế?”
Thành viên đội Cấm Vệ bên cạnh hỏi.
“Cái tên ngu ngốc đó đã bắt đầu thực hiện rồi, hơn nữa anh ta không chỉ phong tỏa lối ra vào Giang Thành, thậm chí còn xin phép cấp trên để người dân Giang Thành ở trong nhà hai tiếng, dọn sạch đường phố”.
Hứa Chỉ Sương lạnh lùng nói.
“Đội trưởng, anh ta điên rồi sao? Rốt cuộc tên này muốn làm gì?”
Thành viên ngạc nhiên nói.
“Anh ta tưởng mình là long soái nên có thể xem thường mọi thứ sao? Đám người ngoại vực hung ác này sẽ không quan tâm đến thân phận của anh ta”.
Hứa Chỉ Sương cau mày, thấp giọng nói: “Không thể để chuyện này tiếp tục như thế, nếu tên này xảy ra chuyện gì, chẳng những Long Quốc chấn động, mà danh dự của đội Cấm Vệ chúng ta cũng sẽ bị hủy hoại. Dù sao chúng ta đến đây, còn để long soái gặp chuyện, chúng ta không thể giải thích với cấp trên”.
“Cấp trên điều động chúng ta tới đây là để đối phó với những người ngoại vực Giang Thành, nhất là Tu La Vương, một khi tình hình đến mức không thể cứu vãn thì sao chúng ta có thể ở lại đội Cấm Vệ được nữa?”
Một thành viên nữ lo lắng nói.
“Đội trưởng, phản hồi lại với cấp trên đi”.
“Không cần, anh ta là long soái, không biết tại sao cấp trên lại tin tưởng anh ta như thế. Tôi nói gì cũng không thay đổi được”.
Hứa Chỉ Sương lắc đầu nói.
“Vậy phải làm sao?”
“Chuyện đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815755/chuong-4978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.