Lâm Chính không nói gì nhưng ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng.
Với thân phận và địa vị của Băng chủ, chắc chắn Ũ 'Tiên Cốc sẽ đồng ý để cô ta thay thế người của mình.
“Băng chủ, cô không thể trách tôi, tôi đã cho cô cơ hội, nếu cô thành tâm hợp tác với tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bí quá hóa liều. Nhưng cô chỉ lợi dụng tôi, nếu cô [ đã không nhân từ gì với tôi, tôi cũng không cần thiết phải thành thật đáng tin với cô”.
Lâm Chính thấp giọng nói, túm cổ Băng Cổ lôi ra ngoài.
“Anh nghĩ anh đi được sao?” Sắc mặt Băng chủ sầm lại, thấp giọng nói.
Cô ta vừa nói xong, tất cả người khu Thiên Tiên đều bao vây lại.
“Sao nào? Họ dám ra tay à? Họ không cần mạng của cô nữa hả?”
Lâm Chính hỏi.
“Lâm Chính, tôi cho anh một cơ hội, chỉ có một cơ hội. Bây giờ anh buông tôi ra, tôi sẽ xem như chuyện này. chưa từng xảy ra, nếu anh không chịu buông, vậy thì tôi sẽ ra lệnh cho họ xé xác anh, muốn anh chết không nơi chôn thân”.
“Gô không muốn sống nữa ư?”
“Nếu bị anh đưa đến Tiên Cốc, tôi chỉ sẽ sống không bằng chết, thay vì như thế, chỉ bằng chết thoải mái ở đây, còn có thể có anh chôn cùng tôi, tại sao lại không chứ?”
Băng chủ hừ một tiếng, trong mắt đều là sự quyết tuyệt.
“Vậy à?”
Lâm Chính lặng thinh.
“Chi Lan, nghe lệnh!”
Lúc này Băng chủ bỗng lớn giọng gọi.
“Có đệ tử”.
Chi Lan lập tức chắp tay lại.
“Nếu người này không buông tôi ra, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815570/chuong-4793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.