“Trong mắt cường giả, không có gì gọi là nuốt lời, chỉ có đồng ý và không đồng ý”.
Băng chủ lắc đầu lạnh lùng nói: “Nể tình anh giúp đỡ tôi trong trận quyết chiến, Lâm Chính, tôi cho anh mộ con đường sống, lập tức dẫn người của anh đến núi băng làm việc cho tôi, nếu không tôi lập tức đưa anh đến nhà xác băng”.
“Không ngờ cô quả nhiên là người như thế”.
Lâm Chính gật đầu, mặt không cảm xúc nói thế thì tôi không khách sáo nữa”.
Dứt lời, ánh mắt Lâm Chính toát ra sự lạnh lùng, nhảy lên lao về phía Băng chủ như mũi tên sắc bén.
“Không hay rồi”. “Ngăn phản tặc lại”. “Đừng hòng làm chủ nhân của tôi bị thương”.
Đám người Chỉ Lan vội vàng hô hoán, nhanh chóng xông về phía Lâm Chính.
Nhưng tốc độ của Lâm Chính nhanh đến không ngờ, họ còn chưa kịp đến gần, Lâm Chính đã lao đến bên cạnh Băng chủ.
“Muốn chết hả?”
Băng chủ tức giận trở tay đánh một chưởng muốn đánh văng Lâm Chính.
Nhưng cô ta vừa giơ tay ra.
Vèo vèo vèo...
Từng tia sáng vàng bay ra từ trên người cô ta.
Những tia sáng này vừa lao ra, cả người Băng chủ như quả bóng xì hơi, lập tức ngã xuống, không đứng vững được.
Là di chứng của việc tăng thực lực trước đó.
Sau khi Lâm Chính rút châm ra thì di chứng lập tức bộc phát.
Ánh mắt Băng chủ lạnh lùng.
Lâm Chính thuận thế một tay bóp cổ cô ta, áp chế cô ta.
“Đứng lại hết cho tôi!” Lâm Chính nói. Đám người Chỉ Lan lập tức dừng bước.
“Họ Lâm kia, nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815569/chuong-4792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.