Lôi võ trưởng là người ở cấp bậc nào, Thích Tự Mưu tự biết rõ.
Mặc dù ông ta là đạo diễn lớn trong giới nhưng cũng chẳng dám làm gì trước mặt một nhân vật lớn như vậy.
Người ta chỉ cần động một ngón tay là có thể cấm sóng ông ta, chỉ trong một đêm có thể xóa sạch tất cả vết tích trên mạng của ông ta và tất cả các tác phẩm.
Nhưng người như vậy lại cung kính với thần y Lâm.
Hai chân Thích Tư Mưu mềm nhũn, suýt nữa đứng không vững...
“Thích Tư Mưu, bây giờ đã hiểu rồi chứ?”
Thiết Lộng Vũ không cảm xúc nhìn chằm chằm ông ta, khàn giọng nói.
“Hiểu rồi... hiểu rồi...”
“Lúc trước ông cứu anh em của tôi hai mạng, hôm nay tôi cứu cả nhà ông, ân tình của chúng ta xem như chấm hết”.
Thiết Lộng Vũ khàn giọng nói, xoay người dẫn mấy người Thiết Lộng Văn lên xe, cũng mặc kệ Thích Tư Mưu.
Thích Tư Mưu vịn tường, hai chân còn đang run rẩy.
Ông ta vội lấy điện thoại ra gọi cho Thích Thường.
ï, tình hình thế nào rồi?” Thích Thường ở đầu bên kia điện thoại vội hỏi. “Lập tức đi đầu thú cho tao, mau lên...”
Thích Tư Mưu run rẩy nói.
Công ty giải trí Dương Hoa, công ty con của Dương Hoa.
Trong văn phòng làm việc.
Tống Kinh nhìn tin tức đồn dập, cảm thấy ớn lạnh.
Dĩ nhiên ông ta biết đây là do ai làm.
“Năng lực của chủ tịch Lâm quá mạnh”.
Ông ta lẩm bẩm.
“Đạo diễn Tống, chủ tịch Phương bên giải trí Long Hoa gọi đến muốn đầu tư năm trăm triệu tệ, mời ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815510/chuong-4733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.