"Tôi muốn cô gọi kẻ phản bội đã chạy trốn Ngạo. Hàn Mai đến đây, chấp nhận hình phạt, nếu cô làm được, †ôi sẽ tha cho cô và người trong tộc cô, thế nào?", Ngạo Ly Phượng nói.
"Ha ha, Ngạo Ly Phượng, ông cho rằng tôi là đứa trẻ ba tuổi sao? Ông nghĩ tôi tin ông à? Chờ đến khi tôi gọi mấy người Hàn Mai quay về, ông sẽ giết tất cả chúng tôi, bởi vì ông sẽ không khoan nhượng với bất kỳ mối uy hiếp nào”. Ngạo Vi Âm cười khẩy.
"Nếu như cô không làm, tôi sẽ ném cô vào ngục. giam, để những phạm nhân kia tùy ý làm nhục cô! Tôi biết cô quan tâm nhất là trinh tiết và danh dự, bây giờ cơ thể cô còn nguyên vẹn là bởi vì tôi cố ý ra lệnh, nếu không, cô còn sức lực ở đây nói chuyện với tôi sao?"
Ngạo Ly Phượng đè thấp giọng, lạnh lùng nói.
Ngạo Vi Âm không nói thêm gì nữa, lập tức nhắm mắt.
Từ khi cô ta ở lại chặn phía sau, cô ta đã không quan †âm bất kỳ thứ gì nữa.
Chết còn không sợ, cô ta còn sợ bị người khác làm nhục sao? Ngạo Ly Phượng thấy không thuyết phục được Ngạo. Vi Âm, đứng dậy thản nhiên nói: "Xem ra những người này đã từ chối cơ hội mà tôi ban cho, vậy thì chỉ có thể xử tử bọn họi"
Nói xong, Ngạo Ly Phượng vung tay lên: “Tất cả người già của tộc Diệp Mạch, lập tức chém đầu, trẻ nhỏ và đàn ông, đưa hết vào phòng thuốc! Đàn bà phụ nữ, đưa vào công phòng, để luyện công!”
"Tuân lệnh!"
Đám đông vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815433/chuong-4656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.