Ngạo Hàn Mai hoàn hồn, rút ngay băng kiếm bên hông ra, kề lên cổ Ngạo Đại Nhĩ.
"Anh dám bán đứng chúng tôi?".
"Cô Hàn Mai, hiểu lầm! Hiểu lầm rồi! Tôi... tôi không biết tại sao bọn họ lại ở đây! Tất cả chỉ là hiểu lầm!".
Ngạo Đại Nhĩ run lên bần bật, vội xua tay nói. "Còn dám cãi?".
Ngạo Hàn Mai tức điên lên, đang định chém Ngạo. Đại Nhĩ.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính khẽ quát: "Khoan đất".
Ngạo Hàn Mai khựng lại, ngoảnh sang nhìn. "Đừng ra tay vội, nhìn những người này đi". Lâm Chính nói.
Ngạo Hàn Mai lập tức nhìn về phía đám người Ngạo Hỏa Vân.
Chỉ thấy bọn họ ai nấy tỏ vẻ chế giễu, nhìn cô ta với dáng vẻ chơi đùa.
Ngạo Hàn Mai mơ hồ nhận ra điều gì đó.
"Nếu cô giết Ngạo Đại Nhĩ, thì đám Ngạo Hỏa Vân sẽ không động đến cô nữa, bởi vì cô đã vi phạm tộc quy, ra tay sát hại tộc nhân, bọn họ sẽ đến ngay thế gia tố cáo tội ác của cô, để thế gia đối phó với cô, thậm chí tộc Diệp Mạch cũng sẽ bị liên lụy".
Lâm Chính nói. Ngạo Hàn Mai không nói câu nào. 'Thảo nào đám Ngạo Hỏa Vân không vội ra tay ngay.
Hóa ra bọn họ đang chờ Ngạo Hàn Mai ra tay giết Ngạo Đại Nhĩ.
Như vậy thì bọn họ không cần rút kiếm ra nữa, mà chỉ cần giao Ngạo Hàn Mai cho thế gia là được.
Nghe Lâm Chính nói thế, Ngạo Hỏa Vân bình thản nhìn anh.
"Không ngờ đầu óc của thằng họ Lâm này lại thông minh hơn con khốn Ngạo Hàn Mai kia nhiều”.
Ngạo Hồng Hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815402/chuong-4625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.