'Thảo nào thực lực của tộc Sương Mạch lại mạnh như vậy, Ngạo Thiên Sương, Ngạo Hồng Hỏa và Ngạo Hỏa Vân này đều là những cao thủ hàng đầu.
Nhất là Ngạo Hỏa Vân.
Lâm Chính cảm nhận được một luồng khí trường đặc biệt trên người anh ta.
Loại khí trường này rất giống với thiên kiêu hạng nhất Long Thiên Tử ở Thánh Sơn.
Người này cũng chỉ cách cảnh giới Lục Địa Thần Tiên một bước, nhưng một bước này của anh ta nhỏ hơn người khác rất nhiền.
Hơn nữa... khí kình của anh ta cũng khác biệt hẳn.
Đây rõ ràng là một loại sức mạnh mạnh hơn khí kình bình thường gấp nhiều lần.
'Tối tăm hơn, lạnh lẽo hơn.
Sao người này lại nắm được sức mạnh băng giá như vậy? Lễ nào... anh ta đã tu luyện cấm thuật nào đó? Lâm Chính suy tư. Chắc là nhận thấy ánh mắt của Lâm Chính, Ngạo
Hỏa Vân liền liếc mắt nhìn về phía này. Anh ta và Lâm Chính bốn mắt nhìn nhau, sau đó xoay người đi.
"Ngạo Hỏa Vân?".
Ngạo Vi Âm hơi nhíu mày, quay sang nói: "Hàn Mai, lát nữa chúng ta đừng vào núi, tùy tiện săn ít hươu băng dưới chân núi là được rồi".
"Chị, chị cảm thấy vào núi sẽ gặp nguy hiểm sao?".
Ngạo Hàn Mai trầm giọng hỏi.
Ngạo Vi Âm im lặng một lát, bình thản nói: "Ngạo Hỏa Vân... có lẽ sắp đột phá rồi".
Ngạo Hàn Mai như ngừng thở.
Đúng lúc này, Ngạo Hỏa Vân ở phía trước bỗng lên tiếng.
"Em Ngạo Hàn Mai, đưa vị hôn phu Lâm Chính của em lại đây đi".
Giọng nói không lớn, nhưng cả đội ngũ đều nghe thấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815399/chuong-4622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.