Lâm Chính cau mày.
Nếu muốn gom được năm trăm tỷ tệ, nhà họ Cao. không còn cách nào khác ngoài bán hết tài sản.
Nếu nói đến vay mượn, nhà họ Cao làm gì có ai có thể mượn nhiều tiên như vậy? "Có lẽ nào họ định xù nợ?”
Mã Hải hỏi.
"Điều đó là không thể!"
Lâm Chính lắc đầu:"Tôi lấy danh nghĩa quân đội biên giới phía Bắc để đi n họ, nếu họ không đưa, Long
Quốc sẽ không ngồi yên! Tôi e rằng....họ đã đi tìm người tới đàm phán với tôi".
“Tìm người?" Mã Hải sửng sốt.
Đúng lúc này quản gia Trương nhanh nhẹn bước. vào.
"Cậu chủ Lâm, bên ngoài có người tới, nói là bạn của cậu. Tôi đã dẫn người đó tới sảnh phụ, cậu có muốn gặp người này không?"
Trương quản gia cười hỏi.
"Đã đến rồi sao? Nhanh quái"
Lâm Chính đứng dậy bình tĩnh nói:
"Mã Hải, cùng tôi đi xem một chút".
"Vâng thưa chủ tịch Lâm". Mã Hải gật đầu. Hai người đi thẳng đến sảnh phụ.
Lúc này, La Sát và người đàn ông trung niên tên Càn Đồng đang uống trà.
Hai người cử chỉ tao nhã ung dung, nhìn thấy Lâm Chính đi vào, họ chỉ liếc mắt một cái, sau đó cũng không nhìn thêm nữa.
"Hai người là ai? Tôi không nhớ có hai người bạn như thế này".
Lâm Chính quan sát hai người bọn họ rồi nói. "Sao chúng tôi lại không phải bạn của Lâm thần y được chứ? Chúng tôi là thành viên của Thương Minh, mà
'Thương Minh và Lâm thần y không phải là bạn sao?”
Càn Đồng đặt tách trà xuống và đáp với nụ cười trên môi.
"Lâm thần y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815255/chuong-4478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.