Ra khỏi sân bay Yên Kinh, xe do Mã Hải sắp xếp đã chờ sẵn ở cửa sân bay.
Sau khi bọn họ lên xe thì tiến thẳng tới trung tâm thành phố.
"Chủ tịch Lâm, bây giờ chúng ta đến thẳng nhà họ Cao sao?".
Mã Hải lên tiếng hỏi.
"Thế này đi, ông đến nhà họ Cao một chuyến, nói chuyện trước với người nhà họ Cao. Nếu bọn họ thành tâm đưa tiền, thì ông cầm tiên về Giang Thành. Nếu bọn họ không đưa, thì ông đừng làm căng với bọn họ mà về tìm tôi. Tôi đến nhà họ Lương thăm mẹ nuôi đã".
Lâm Chính bình thản nói.
"Vâng, Chủ tịch Lâm".
Mã Hải gật đầu.
Xe lái thẳng tới cổng nhà họ Lương.
Lâm Chính xuống xe, nhìn cánh cổng không được coi là xa lạ, rồi bước vào.
“Cậu tìm ai vậy?".
Một ông lão dáng vẻ như quản gia đang đứng ở cổng, mỉm cười hỏi.
"Ông là aï?".
Lâm Chính tò mò hỏi.
"Tôi là quản gia của nhà họ Lương, mới đến một năm trước, quản gia trước đây đã qua đời rồi".
Ông lão cười đáp. "Thảo nào nhìn lạ thế".
Lâm Chính gật đầu: "Tôi tên Lâm Chính, là con nuôi của Lương Thu Yến, tôi đến để thăm bà ấy".
*Ồ, hóa ra là con nuôi của phu nhân Thu Yến, mời đi bên này".
Quản gia vội chào hỏi, dẫn Lâm Chính đi vào trong.
Nhưng quản gia không đưa Lâm Chính đến tiểu viện của đám Lương Thu Yến, mà đưa đến sảnh phụ, rồi pha trà.
"Mẹ nuôi tôi không ở đây sao?".
Lâm Chính nhíu mày hỏi.
"Cậu Lâm không biết đấy thôi, hôm nay hầu như cả nhà tôi đều ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815202/chuong-4425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.