Trong mắt Diệp Viêm lóe lên một tia sáng kỳ dị, nhưng trên mặt lại không hiện lên vẻ tức giận.
Ở cấp độ của Diệp Viêm, cảm xúc không còn khả năng ảnh hưởng đến phán đoán khách quan của hắn.
Hắn cẩn thận quan sát Lâm Chính rồi tựa hồ như phát hiện ra điều gì liền gật đầu lia lịa.
"Thì ra là thế, thì ra là thế. .. Khó trách thể lực của mày so với lúc trước tốt hơn rất nhiều, hóa ra là mày. cũng cường hóa sức mạnh giống như Hạo Thiên!"
"Chỉ là tại sao chúng mày đều ngu xuẩn như vậy? Hi sinh tính mạng, tuổi thọ, tài năng, tất cả những gì mình có, để đổi lấy sức mạnh, nhưng chúng mày vẫn đánh không lại tao, chẳng lẽ chúng mày không cảm thấy nực cười sao?”
Diệp Viêm lắc đầu nói, giọng nói đây vẻ châm chọc.
Lâm Chính không nói gì, sải bước đi xuống núi.
Nhưng anh chỉ bước có ba bước.
Vút! Người chợt biến mất.
"Hả?"
Diệp Viêm hơi trợn mắt.
Một giây sau, Lâm Chính xuất hiện trước mặt Diệp Viêm.
Bịch!
Một nắm đấm cứng như sắt hung hăng đánh vào ngực Diệp Viêm.
Nhưng cùng lúc đó, năm ngón tay của Diệp Viêm cũng thọc về phía thân thể Lâm Chính.
Rất nhanh chóng, năm đầu ngón tay của hắn ấn xuống huyệt đạo của Lâm Chính, sau đó một luồng sức mạnh bỗng chốc hoành hành trong cơ thể anh.
Bùm!
Lâm Chính bay ra ngoài ngay lập tức.
Sau khi Diệp Viêm tiếp chưởng của Lâm Chính, không khỏi lui về phía sau mấy bước.
Khi hắn đứng vững trở lại, Lâm Chính đã va vào sườn núi.
Toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815160/chuong-4383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.