Lâm Chính chưa từng gặp chủ của Ngũ Phương Băng Nguyên.Dù có xung đột với Thiếu Băng Nguyên thì mọi chuyện cũng đã được kiểm soát. Sau khi vào Ngữ Phương Băng Nguyên thì Lâm Chính cũng đoán được phần nào.
Từ mọi chuyện có thể thấy những gì mà Đoạn Thiên Tường nói đến có thể là thật. Nghĩ tới đây, từ sâu trong đôi mắt Lâm Chính ánh lên sát ý. Thế nhưng anh nhanh chóng giấu đi.
Anh muốn giết Hoa Vĩ Vi để diệt khẩu nhưng nếu cô ta chết ở đây, Lâm Chính sẽ không thể trở về Băng Nguyên một cách bình yên được và nhà họ Dục sẽ rơi vào nguy hiểm.
Phải làm sao đây? Lâm Chính suy nghĩ. “Đừng giết tôi... Tôi sẽ không nói với bố tôi chuyện này đâu. Đừng giết tôi”, Hoa Vi Vi ý thức được điều gì đó bèn vội vàng nói
Lâm Chính nín thở, nói giọng khàn khàn: “Cô Hoa, chúng ta không thù không oán, nếu có thể thì tôi cũng không muốn ra tay với cô”
“Anh yên tâm, chuyện ngày hôm nay tôi sẽ không nói cho bố tôi biết. Tất cả là do con gấu đó gây ra. Con gấu đó đã giết chết toàn bộ đám người Du Trường Thanh. Hai chúng ta thoát được. Tôi tuyệt đối không đề cập tới Đoạn Thiên Tường một câu.
Hoa Vi Vi đảm bảo. Vẻ mặt ánh lên sự sợ hãi như sợ Lâm Chính sắp kết liễu cô ta tới nơi.
Lâm Chính gật đầu, thản nhiên nói: “Nếu được như vậy thì đương nhiên là không sao. Tôi cũng chẳng phải người cay nghiệt gì. Người ta không phạm tôi thì tôi cũng sẽ không phạm người ta. Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815067/chuong-4290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.