“Hóa ra độc của ông lấy hàn băng làm môi giới, dẫn máu trong cơ thể đóng băng nó... Chẳng trách độc lực có thể phá được cơ thể vạn độc bất xâm của tôi, quả nhiên phi phàm...".
Nghe những lời đó, Đoạn Thiên Tường sầm mặt, môi giật giật điên cuồng: “Không thể nào! Không thể nào... Sao cậu có thể phát hiện được dược tính của tôi dễ dàng như vậy... Tuyệt đối không thể...”.
Phụt! Trong khi ông ta còn đang kinh ngạc bởi thực lực của Lâm Chính, Hoa Vi Vi đã xông tới, một kiếm đâm
vào người Đoạn Thiên Tường từ sau lưng.
Đoạn Thiên Tường cứng đơ người, máu chảy ra từ miệng.
“Chết đi cho tôi!”. Hoa Vi Vi nghiến răng, xoay chuôi kiếm, thân kiếm của bảo kiếm xoáy thành một lỗ lớn nơi tim của Đoạn
Thiên Tường.
Đoạn Thiên Tường há miệng, sinh mệnh dần mất đi, không còn khả năng sống sót.
Ông ta mở to mắt nhìn Lâm Chính.
Lâm Chính dùng dị hỏa hóa thành châm, đâm vào mấy huyệt vị trên người.
Nhìn đến đó, Đoạn Thiên Tường hiểu ra độc của mình đã không còn đe dọa được Lâm Chính.
“Kỳ tài... Cậu đúng là... kỳ tài hiếm có trên đời...”.
Đoạn Thiên Tường vừa nôn ra máu vừa khó khăn hét lên.
“Quá khen, ông cũng không kém...”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Đoạn Thiên Tường có thể chế tạo ra loại độc quỷ dị như vậy, thiên phú tuyệt đối không thấp, chỉ tiếc lần này. ông ta gặp phải Lâm Chính, người còn yêu nghiệt hơn cả ông ta.
“Tôi thất bại trong tay cậu không có gì để nói... Người sắp chết... không còn gì để che giấu, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815066/chuong-4289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.