Hoa Vi Vi điên cuồng giãy giụa, nhưng không làm xước được đường nào trên xích băng.
Vậy mà Lâm Chính chỉ cần động ngón tay là có thể làm đứt? Sao lại như vậy? “Lẽ nào thực lực của người này lợi hại lắm sao?”.
Hoa Vĩ Vi hít sâu một hơi, trong đầu có ý nghĩ như vậy, nhưng chẳng mấy chốc đã phủ nhận.
Nếu Lâm Chính thật sự lợi hại như vậy, vì sao trên đường đi luôn im lặng, còn chạy theo mình đến chỗ này?
Nhưng nếu không mạnh thì sao có thể dễ dàng búng đứt dây xích băng của Đoạn Thiên Tường?
Hoa Vi Vi hiểu rõ xích băng này mạnh thế nào. Cho dù các cao thủ cô ta dẫn theo vẫn còn đây, e rằng cũng
không thể chém đứt những sợi xích băng này.
Đoạn Thiên Tường là cao thủ đã bước một chân vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.
“Cậu là ai?”.
Đoạn Thiên Tường hoàn hồn lại, lạnh lùng nhìn Lâm Chính, nghiêm túc quát hỏi.
“Tôi là ai quan trọng sao?”.
Lâm Chính bình thản hỏi.
“Nếu cậu là người của Ngũ Phương Băng Nguyên, tôi khuyên cậu hãy bỏ tối theo sáng. Cậu không cần đầu hàng khuất phục tôi, chúng ta có thể làm bạn. Nếu cậu không phải người của Ngũ Phương Băng Nguyên, tôi khuyên cậu mau mau rời khỏi đây, đừng lo chuyện bao đồng!”.
Đoạn Thiên Tường lạnh lùng nói.
Hiển nhiên, ông ta đã nhìn ra Lâm Chính không dễ đối phó.
“Tôi không phải người của Ngũ Phương Băng. Nguyên, tôi cũng không muốn xen vào ân oán giữa chưởng môn Băng Nguyên và ông. Ông muốn tôi đi cũng được, nhưng tôi phải đưa cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815060/chuong-4283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.