“Nhóc! Cô tưởng tôi là ác ma sao? Cô sai rồi, so với bố cô tôi là người quá lương thiện đấy. Lần này thì cô đã biết bộ mặt thật của bố mình rồi chứ?”
Đoạn Thiên Tường nheo mắt, nhìn Hoa Vi Vi bằng vẻ ý vị. Hoa Vi Vi như muốn phát điên. Có thể cô ta từng nghe bố mình nói nhưng sẽ không chỉ tiết đến như vậy.
“Không thể nào. Không thể nào...Bố tôi không thể nào làm ra những chuyện như vậy được”, Hoa Vì Vi run rẩy, miệng lầm bầm. Cô ta căn bản không thể chấp nhận mọi chuyện.
“Cô không tin à?”, Đoạn Thiên Tường mỉm cười, chỉ vào những bảo vật trên người cô ta và nói: “Cô có biết bộ quần áo này của cô là do bố cô lấy từ đâu không?”
Hoa Ví Vi trố tròn mắt.
“Đúng vậy, đó chính là bộ quần áo của vợ tôi, là chị dâu của bố cô. Đây là những bảo vật mà tôi vất vả bội phần tìm cho cô ấy nhưng vào chính đêm đó, bố cô sau khi chiếm đoạt chị dâu mình thì ông ta đã lấy đi tất cả. Vợ tôi vì uất ức mà đã tự sát. Tôi vốn tưởng ông ta sẽ giấu những thứ này đi, thật không ngờ ông ta không biết nhục mà đưa cho cô mặc...Ha ha. Xem ra bố cô thật sự không biết hối hận là gì. Một người sao có thể không biết liêm sỉ tới mức đó chứ?”
Đoạn Thiên Tường gẵn từng từ. Thế nhưng tất cả những điều đó giống như những nhát dao đâm vào. người Hoa Vi Vi.
Cô ta vốn là một cô gái vô cùng kiêu ngạo. Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815059/chuong-4282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.