Nhìn bóng lưng Lâm Chính dần đi xa, Hoa Vi Vi nở nụ cười chế giễu.
"Cô chủ, chỉ dựa vào một con súc sinh thì có thể xử lý được tên này không?".
Đúng lúc này, người bên cạnh không nhịn được lâm bầm một câu.
"Sao? Các anh nghĩ con gấu lớn Băng Nguyên kia không giết được thằng chó này sao?", Hoa Vi Vi khẽ cười.
"Nghe nói lúc trước khi thằng nhãi này cãi nhau với cậu chủ Thiếu Băng Nguyên ở khu vực hậu cần, hắn đã chế ngự được cậu chủ Thiếu Băng Nguyên chỉ bằng một chiêu, chắc là cũng có chút thực lực".
"Hừ, chuyện này tôi cũng nghe nói rồi, Băng Nguyên nói với tôi là anh ta nhân lúc Băng Nguyên không phòng bị mà đánh lén thôi, cũng chả phải có bản lĩnh gì. Cho dù có chút bản lĩnh thì cũng không thể đấu lại con súc sinh kia được", Hoa Vi Vi nheo mắt nói.
"ồn, "Sao cô chủ lại tự tin như vậy?”".
Mọi người đều cảm thấy nghỉ hoặc.
"Xem ra các anh không biết gì cả, để tôi nói thật cho. các anh biết vậy. Con gấu lớn Băng Nguyên kia đã bị biến dị, nghe nói nửa năm trước nó đã tấn công một tông môn bên cạnh băng nguyên Bắc Vực, giết sạch mấy trăm người của cả tông môn, ăn rất nhiều đan dược. Hiện giờ, thực lực của nó vô cùng đáng sợ, ngay cả tôi cũng chưa chắc là đối thủ, xử lý tên họ Lâm kia chẳng phải dư sức sao?”".
Hoa Vi Vi cười khẩy.
"Cái gì?".
Mọi người biến sắc.
"Một con súc sinh... mà có thực lực như vậy sao? Giết sạch cả một tông môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815050/chuong-4273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.