Giết một con gấu mà phải huy động nhiều người như vậy sao? Lâm Chính nhíu mày, nhưng thực sự không bới móc được gì, huống hồ nếu anh từ chối, thì chỉ càng cho Hoa Vi Vi lý do để làm khó.
Hiện giờ không ít người của nhà họ Dục đang trong quá trình hồi phục, nhất thời cũng không thể rời khỏi Ngũ Phương Băng Nguyên ngay được.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Chính quay sang, trầm giọng nói: "Vương Nhất Thánh, Ngu Sơn Thủy, các ông ở lại nơi này bảo vệ người nhà họ Dục, nếu có bất cứ chuyện gì thì dẫn theo bọn họ, cưỡng chế phá vòng vây, rời khỏi nơi này, rõ chưa?".
"Vâng, đại nhân".
Hai người ôm quyền.
"Gia chủ Dục, chăm sóc cho Ái Nhiễm chu đáo, tôi đi chút rồi về".
Lâm Chính lại nói với Dục Chấn Thiên. "Cậu Lâm hãy cẩn thận".
Dục Chấn Thiên ôm quyền nói.
"Ông yên tâm".
Lâm Chính gật đầu, đi về phía cô gái.
"Cô Hoa, chúng ta có thể xuất phát được rề ”Coi như anh thức thời”. Hoa Vi Vi cười khẩy, xoay người rời đi.
Đội ngũ dẫn theo Lâm Chính tiến về phía cổng chính của Ngũ Phương Băng Nguyên.
Lâm Chính đi đầu, sóng vai bên cạnh Hoa Vi Vi.
Hoa Vi Vi cưỡi một con ngựa cao to, toàn thân con ngựa trắng như tuyết, do dùng cỏ ngựa mang theo dược. tính trong thời gian dài, nên tứ chỉ phát triển, cơ bắp. cuồn cuộn, e rằng Xích Thố cũng phải thua kém.
Cô gái này có thể nói là toàn thân dát đầy bảo bối. Không chỉ vật cưỡi, quần áo, e rằng nhãn, vòng tai, trang sức đeo hông trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3815049/chuong-4272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.