Thấy Lâm Chính tự tin như vậy, Trình Tử Hữu biết chắc chắn trong tay đối phương có rất nhiều tài liệu đen của mình.
Nếu thực sự gửi thư yêu cầu thì chỉ là tự bôi tro trát trấu vào mặt.
"Sao lại như vậy được? Tử Hữu, tại sao... anh ta lại có những thứ này?”".
Sở Tư Nam cũng hồn vía lên mây, không biết phải làm thế nào.
Lâm Chính cất điện thoại đi, bình thản nhìn anh ta: "Là nghệ sĩ thì nên tài đức song toàn, dồn hết tâm trí vào. sự nghiệp diễn xuất, mang đến niềm vui cho mọi người, chứ không phải đặt mình trên vị trí cao cao tại thượng! Các anh may mắn sinh ra ở thời đại tốt đẹp! Nếu là trước kia, thì anh chỉ là một con hát, chứ đâu có địa vị chứ?".
"Lễ nào các anh không biết hiện giờ Long Quốc. không được yên bình, chiến sự Bắc Cảnh căng thẳng, vô số tướng sĩ đang đổ mồ hôi đổ máu ở tiền tuyến. Chính sự cống hiến vô tư của bọn họ mới đổi lại được cảnh ca múa thái bình của các anh. Muốn hâm nộ thì tại sao không hâm mộ các chiến sĩ đang chiến đấu anh dũng đó? Tại sao không hâm mộ các anh hùng đang đổ máu ở chiến trường? Là bọn họ bảo vệ các anh, là bọn họ đặt cơ sở cho sự lớn mạnh của Long Quốc chúng ta, chứ không phải một bộ phim doanh thu trăm triệu tệ hay các ngôi sao lưu lượng dựa vào người hâm mội".
"Các anh ngu muội như vậy, vô tri như vậy, tầm nhìn hạn hẹp như vậy, dựa vào đâu tôi phải xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814998/chuong-4221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.