Thật ra lúc Mạn Sát Hồng chặn ông ta lại, ông ta biết mình đã bại lộ.
Mặc dù ông ta đã dốc hết sức chạy, nhưng thân xác này chung quy không phải của mình. Cho dù có dùng cấm thuật Thiên Ma Đạo cấy nửa bên não vào, nhưng não và cơ thể sinh ra phản ứng bài xích khiến ông ta không chạy được bao xa.
“Thần y Lâm... Cậu thật sự phải đuổi tận giết tuyệt sao...
Đạo chủ Thiên Ma Đạo khó khăn lên tiếng, giọng nói khô khan, hơn nữa có chút mơ hồ không rõ.
Hiển nhiên, ông ta vẫn chưa thể thích ứng với cơ thể này.
“Ông nghĩ tôi sẽ nương tay với ông sao? Hoặc là ông sẽ nương tay với tôi nếu tôi bại trong tay ông?”.
Lâm Chính đi về phía đạo chủ Thiên Ma Đạo, giọng nói lạnh lùng.
“Thần y Lâm, chỉ cần cậu không giết tôi, cậu muốn gì tôi cũng có thể thỏa mãn cậu! Cậu không muốn có cấm thuật của Thiên Ma Đạo chúng tôi sao? Cậu không muốn tìm hiểu những pháp năng thượng cổ đó sao? Tôi biết cậu là một y si! Chỉ cần cậu thả tôi đi, tôi sẽ dạy cho cậu hết!”.
Đạo chủ Thiên Ma Đạo kêu lên. Nhưng Lâm Chính không dừng bước.
“Tôi đúng là y sỉ, nhưng bây giờ tôi chỉ muốn lấy mạng ông!”.
Dứt lời, Lâm Chính nhảy vọt lên, lao về phía đạo chủ Thiên Ma Đạo.
“A,
Đạo chủ Thiên Ma Đạo gào lên, trên người bùng phát một luồng ma khí.
Lúc này, thực lực của ông ta không bằng trước kia, ma khí sản sinh ra không có sức phá hoại nào, gần như không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814910/chuong-4133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.