Lâm Chính đột nhiên xông vào thôn trang làm những người dân thôn chất phác thật thà sợ hãi.
“Người đó ở đâu ra vậy?”. “Tôi thấy giống như là từ trên mặt hồ qua đây vậy”.
“Trên mặt hồ qua đây? Thế chẳng phải thần tiên sao?”.
“Trời ạ, có thần tiên đến thôn chúng ta sao?”.
“Mọi người mau ra bái thần tiên”.
Nhất thời cả thôn trở nên nháo nhào.
Nhà nào cũng có người chạy ra vây lấy Lâm Chính.
Lâm Chính nhíu mày, nhưng anh không có thời gian dây dưa với đám người này, lập tức hỏi: đến không thôn các anh?”.
Vừa rồi có ai
“Thần tiên, thôn chúng tôi rất ít khi có người ngoài đến!".
Người đó trả lời.
Lâm Chính lập tức suy nghĩ.
'Thiên Ma Đạo vốn nằm ở vùng hẻo lánh, thôn trang này cũng nằm trong núi, rất ít tiếp xúc với bên ngoài. Nếu có người xông vào, bọn họ cũng sẽ phát hiện ra ngay.
Nếu không phát hiện... chẳng lẽ mình đoán sai rồi, đạo chủ Thiên Ma Đạo không đi hướng này? Không được! Phải đi xem xem!
Lâm Chính nghiêm nghị, cất bước hóa thành luồng sáng bay về phía xa.
Người dân thấy vậy đều quỳ bái Lâm Chính.
“Hoạt thần tiên! Đúng là hoạt thần tiên!”.
“Thần tiên, xin hãy phù hộ thôn chúng tôi!”.
Tiếng hô chấn động trời xanh.
Nhưng Lâm Chính không nghe thấy nữa.
Lâm Chính rời khỏi thôn không lâu, đột nhiên xuất hiện hai bóng người nằm trên đường.
Lâm Chính chăm chú nhìn lại, hóa ra là Mạn Sát Hồng và Cùng Đao!
“Các người sao vậy?”.
Lâm Chính lao tới, châm cứu cho hai người.
Hai người lập tức tỉnh dậy.
“Lâm đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814909/chuong-4132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.