“Sao lại như vậy?”.
Cổ Cương mở to mắt, trên mặt đầy vẻ khó tin.
Ông ta mở bản vẽ ra, nhìn chằm chằm radar ở màn hình trước mặt, nói: “Các cậu không đi theo tuyến đường trên bản vẽ sao?”.
“Thủ trưởng, chúng tôi đi đúng theo đường trên bản vẽ, không hề sai lệch!”.
Một người trên tàu nói.
“Vậy vì sao lại bị sét đánh? Theo lý mà nói, con đường này không có nguy hiểm nào, hoàn toàn suôn sẻ thuận lợi mới phải!”.
Cổ Cương mở to mắt nói.
Lúc này, ông ta đột nhiên ý thức được gì đó, sắc mặt trắng bệch.
“Trừ khi... người của Đông Phương Thần Đảo đã thay đổi con đường nối với thế giới bên ngoài! Phong tỏa Đông Phương Thần Đảo hoàn toàn!”.
“Chẳng lẽ bọn họ không muốn tiếp xúc với người ở bên ngoài nữa sao?”.
Cổ Cương bị suy nghĩ bạo dạn của mình dọa sợ, nhưng nghĩ kỹ cũng không phải không có khả năng.
Nếu không, vì sao ở đây lại có sấm sét, khó đi như vậy? Chỉ có một khả năng! Ở đây... cũng bị mây sấm sét bao phủ!
“Có vấn đề, nhất định là có vấn đề!”.
Cổ Cương hít sâu một hơi, quát khẽ: “Chúng ta còn cách điểm đến bao xa?”.
“Khoảng... 200 hải lý....
“Tăng tốc tiến lên! Mau chóng đạt tới điểm đến, không được dừng lại!".
“Vâng!”.
Người trên tàu tăng tốc độ của tàu chiến lên mức tối đa.
Đúng lúc này, một người kinh ngạc la lên: “Thủ trưởng! Không hay rồi! Ở phía trước cách một hải lý phát hiện một đám mây sấm sét rất lớn! Dường như có dông bão hội tụ...”.
“Cái gì?”.
Cổ Cương kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814824/chuong-4047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.