Kẻ ngông cưồng trên thế gian chắc cũng chỉ vậy mà thôi.
Hiện trường yên lặng lại, trong lòng mỗi người đều có ý nghĩ như vậy.
Đây là Thần Cung Thương! Thiên tài xếp thứ sáu! Lúc trước Nhiêu Ưng gì đó, Duy Ngã Mệnh gì đó còn không xứng xách giày cho người này.
Vậy mà Lâm Chính lại dám khiêu khích cả Thần Cung Thương!
“Khốn kiếp, quá sức ngông cuồng!”. “Kẻ ngoại vực kia chắc là điên rồi!”.
“Còn không phải à, thắng được Nhiêu Ưng, đánh bại được Duy Ngã Mệnh là nghĩ mình đã vô địch thiên hạ! Không xem người của vực Diệt Vong chúng ta ra gì!”.
“Hừ, kẻ ngông cuồng! Cậu ta không biết trong mắt Thương thiên tài, cậu ta chỉ là kẻ rao bán mạng mình mà thôi!”.
“Cậu ta đáng chết!”.
“Tôi chỉ mong cậu ta tiếp tục khiêu khích Thương thiên tài, vậy thì Thương thiên tài sẽ ra tay giải quyết cậu ta, cho cậu ta biết vực Diệt Vong không phải nơi mà đánh bại Nhiêu Ưng, đánh bại Duy Ngã Mệnh là có thể hoành hành vô đội”.
Người xung quanh âm thầm mắng chửi, oán giận nhìn chằm chằm Lâm Chính.
Lâm Chính không phản ứng gì.
'Thần Cung Thương im lặng một lúc lại lộ ra nụ cười mỉm, dần dần nụ cười mỉm biến thành cười lớn.
“Ha ha, hay! Hay lắm! Ha ha ha ha ha... Hay lắm! Ha ha ha ha....
Thần Cung Thương cười lớn khiến hiện trường vốn hơi sôi sục trở nên im ắng một lần nữa.
Mọi người toát mồ hôi, kinh ngạc nhìn Thần Cung Thương.
Thần Cung Thương nheo mắt lại, nói: “Xem ra tôi đến cuộc thi này là đúng rồi! Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814575/chuong-3798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.