Lâm Chính đanh mắt, hỏi thẳng: “Có việc gì sao?”
“To gan, dám dùng giọng điệu đó để hỏi cậu chủ của chúng tôi sao? Cậu chán sống hay gì?"
“Quỳ xuống hành lễ với cậu chủ cho tôi”.
Cao thủ đứng bên cạnh Thần Cung Thương tức giận, ra uy. Lúc này, nguồn khí thế hừng hực giáng xuống.
Người của Thanh Huyền Tông lập tức cảm thấy vô cùng khó thở. Họ tái mặt, cảm tưởng chân không thể đứng vững thêm được nữa. Tông chủ Thanh Huyền Tông cũng vậy. Ông ta lập tức phóng ra chân khí để cân bằng.
“Tông chủ, không cần phải làm vậy, bọn họ muốn đánh muốn giết thì để họ ra tay đi. Tôi muốn xem xem Lôi Hổ đại nhân vừa nói những lời đó thì để xem có ai dám làm trái hay không?”
Dứt lời hai cao thủ kia phải nín thở.
“Còn không dừng tay sao?”, Thần Cung Thương chau mày. Hai người kia vội vàng tém tém lại với sắc mặt vô cùng khó coi.
“Thương anh kiệt, tôi và anh không quen biết, nếu như có gì mạo phạm thì mong lượng thứ”, Lâm Chính nói.
“Không ngờ mọt người ngoại vực như anh lại to gan và có thủ đoạn như vậy. Xem ra tôi phải thay đổi cách nhìn nhận dành cho người ngoại vực rồi”, Thần Cung Thương thản nhiên nói.
“Ngoại vực thì cũng là người. Chẳng có gì khác vực Diệt Vong cả. Mọi người đều sống ở trái đất, làm gì có phân cao thấp”, Lâm Chính lắc đầu nói.
“Thú vị đấy. Tôi có một câu hỏi muốn hỏi anh. Hi vọng anh trả lời thật thà”. Thần Cung Thương điềm đạm nói: “Tôi hỏi anh, Thượng Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814574/chuong-3797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.